Có điều buổi tối trở về nhà, Lê Tiêu vẫn nhờ Giang Nhu thứ bảy tuần này đưa Uông Nhạn ra ngoài sắm sửa vài bộ quần áo đẹp cũng như sửa soạn lại cho cô ấy một chút.
Giang Nhu nằm trên giường đá chân, nghe hắn nói vậy, cô lấy làm lạ quay đầu nhìn hắn: "Có chuyện gì vậy? Sao anh đột nhiên lại quan tâm đến Uông Nhạn?"
Dựa vào hiểu biết của cô với Lê Tiêu, chỉ cần không phải chuyện của người mình, hắn căn bản sẽ không thèm nhìn lấy một cái, tuy Uông Nhạn là vợ của Chu Kiến, nhưng bình thường Lê Tiêu vốn không chú ý nhiều đến cô ấy, lần trước Giang Nhu cùng hắn đi dạo phố tình cờ gặp được Uông Nhạn, hắn nhìn từ xa còn hỏi cô đó là ai, nhìn có hơi quen mắt.
Lúc ấy Giang Nhu cũng không biết nên nói hắn cái gì, bây giờ lại nghe thấy hắn muốn mình đưa Uông Nhạn đi mua quần áo, nghĩ thế nào cũng thấy kì quái.
Lê Tiêu không biết giải thích như thế nào nên bèn xoay người giả bộ ngủ, còn lầm bầm: "Không có gì đâu, chỉ là cảm thấy thím ấy ăn mặc có chút khó coi, cho nên mới muốn để thím ấy học theo em."
Hắn còn nhớ dáng vẻ của Uông Nhạn đã nhìn thấy mấy hôm trước, cô ấy sửa soạn cho Chu Kiến sạch sẽ và tươm tất, nhưng bản thân lại chỉ mặc những bộ quần áo cũ kĩ và xấu xí, còn vừa già nua lại vừa quê mùa đến hắn còn chướng mắt, vốn dĩ cô ấy đã lớn tuổi hơn Chu Kiến, lại mặc quần áo như vậy, đứng cùng Chu Kiến không giống vợ chồng mà giống mẹ con.
Kiếm tiền chính là để tiêu xài, nếu không lúc trước hắn và Chu Kiến xuống phía Nam này để làm gì, tiêu xài dè sẻn quá mức, khiến cuộc sống ngày càng kém hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play