Hắn hiểu rất rõ Lâm Mỹ Như là loại người gì, nếu hắn mà nhúng tay vào, bà ta chắc chắn sẽ đu bám theo hắn, không xem hắn ra gì mà muốn làm gì thì làm, người ngoài nói một câu còn hiệu quả hơn đứa con trai ruột là hắn nói trăm câu. Đến lúc đó Hà Văn Hoa chỉ cần dỗ ngọt mấy câu, bà ta sẽ lại làm trâu làm ngựa cho nhà người ta.
Không cần thiết phải rước thêm phiền phức cho bản thân.
Giang Nhu gật đầu: "Được, em nghe anh."
Lê Tiêu liếc nhìn một cái, khẽ "Ừ" một tiếng.
Mùng sáu Tết, gia đình Lê Tiêu sửa soạn trở về, hai nhà Chu Kiến và Kim Đại Hữu định ở lại thêm mấy ngày.
Lần này rời đi có người tiễn bọn họ, trừ một nhà thím Vương, vợ chồng con cái Chu Cường cũng đến. Chu Cường xách theo hai thùng tương đậu cùng dầu mè của nhà mẹ vợ hắn làm, còn nói kể từ sau khi tiệm mì của bỏ thêm tương đậu, việc buôn bán tốt hơn rất nhiều, dầu mè nhà làm cũng rất thơm, dầu mua bên ngoài không thơm được như vậy.
Thím Vương nhét cho Lê Tiêu một túi lớn đựng trứng vịt muối, còn có dưa muối và thịt khô nhà làm, đựng hết nửa túi da rắn. Cuối cùng, Giang Nhu và Lê Hân xách rương hành lí, Lê Tiêu khiêng túi da rắn và xách tương đậu cùng dầu mè.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT