Giang Nhu thấy An An hiện tại nói chuyện càng ngày nhanh nhẹn, cũng không biết nên dạy cái gì, dứt khoát dạy cục cưng ngâm thơ Đường mỗi ngày, trí nhớ của bé con rất tốt, dù không biết chữ, nhưng Giang Nhu chỉ cần dạy hai lần là bé cưng có thể nhớ rõ.
Giang Nhu nghĩ thời điểm này năm sau con gái cũng sẽ đi học mẫu giáo, dứt khoát cũng dạy một ít tiếng Anh đơn giản.
Bé cưng ngoan ngoãn học theo, sau khi học xong còn khoe với bố.
Lúc trước Lê Tiêu cũng học tiếng Anh từ Giang Nhu, chỉ là sau đó lại quá bận rộn để tiếp tục học, hơn nữa hắn là người sĩ diện, ngại mở miệng nói chuyện trước mặt Giang Nhu.
Dù sao tiếng Anh cũng là một ngôn ngữ, nếu không thực hành thì có học cũng vô dụng, cho nên hiệu quả không tốt lắm.
Nhưng An An không giống hắn, tuy rằng bản tính của cục cưng có hơi nhút nhát, nhưng Giang Nhu đã dạy dỗ con gái rất tốt, bây giờ An An cũng được xem như một bạn nhỏ tự tin, Giang Nhu cũng bảo bé con đọc theo, ngay cả khi phát âm không chuẩn, cục cưng cũng sẽ nghiêm túc đọc, học được từ mới sẽ nói với bố và dì út.
Mỗi ngày khi Lê Tiêu trở về, An An còn lôi kéo hắn ngâm thơ, lấy mấy bức tranh mình vẽ ban ngày cho hắn xem.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT