Tô Khanh Dung cơ hồ là trong nháy mắt liền nghĩ thông suốt mấy chuyện này, y ngước mắt lên, thấp giọng nói: "Sư tôn, đệ tử không cần Lưu Trạch Kính, đệ tử không sợ đau.”

“Ai quan tâm ngươi có đau hay không?” Tề Yếm Thù không kiên nhẫn nói. "Ngươi mỗi ngày bệnh ương ương, vừa phát bệnh liền ầm ĩ muốn chết, khiến cho bản tôn phiền lòng.”

Tô Khanh Dung trầm mặc không nói. Tề Yếm Thù không chịu nổi nhất chính là mấy kẻ già mồm cãi láo như vậy. Tuy rằng hắn hai ngày nay cùng bé con ở chung một chỗ cũng có chút thời khắc rất ấm áp, nhưng đem người kia đổi thành ba đại đệ tử của hắn, Tề Yếm Thù vẫn khó chịu. 
Hắn vừa định trách cứ hai câu để Tô Khanh Dung cút, chợt nghe thấy bên cạnh truyền đến thanh âm lốc cốc lốc cốc, phá vỡ phần an tĩnh này.

Tề Yếm Thù và Tô Khanh Dung đều ngước mắt nhìn Niệm Thanh đang ngồi chơi đồ chơi. Bé con đang chơi trống bỏi, bỗng nhiên hai người đều nhìn nàng, nàng ngẩng mặt lên, một bộ biểu tình vô tội lại ngơ ngác, không biết đã xảy ra chuyện gì.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play