Tề Yếm Thù liền phát hiện vật nhỏ này có chút tham ăn, chẳng qua ngày thường phần lớn thời gian nàng đều coi như nghe lời, nhưng tiểu hài tử có hiểu chuyện cũng là hài tử, nàng cũng sẽ có đôi khi không khống chế được chính mình, cho dù ăn no cũng muốn ăn nhiều một chút.
Tiểu Niệm ủy khuất khuất phục, thấp giọng than thở: “Nhưng hôm nay là sinh nhật mà.”
Chịu không được bộ dạng này của nàng, Tần Tẫn đưa tới một ly nước ép linh quả, an ủi nói: “Thanh Thanh, uống chút nước trái cây cùng ăn thêm không khác lắm.”
Nước trái cây không thuần là nước, bên trong còn có thịt quả, một chén lớn như vậy, cùng thêm cơm cũng không có gì khác nhau.
Ngu Niệm Thanh nhất thời vui vẻ bưng tới, lông mày vốn nhíu lại cũng giãn ra, an tĩnh mà chuyên chú uống nước trái cây.
Tề Yếm Thù ngẩng đầu trừng Tần Tẫn một cái, lạnh lùng nói: “Ta thấy ngươi hệt như một cái hố.”
Tần Tẫn tự biết đuối lý, vùi đầu ăn cơm, làm bộ không nghe Tề Yếm Thù nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play