Giọng nói trầm thấp, mang theo ham muốn khôn tả, khiến người nghe đến cả tai cũng tê rần theo.
Trái tim Thẩm Mỹ Vân như lỡ đi một nhịp, cô không nhịn được mà nhón gót chân lên, sau đó véo véo má Quý Trường Tranh: “Anh đừng có mà quyến rũ em.”
Bị véo má như vậy nhưng Quý Trường Tranh cũng không giận, ngược lại còn hơi cúi đầu cười nhẹ: “Quyến rũ được em chưa?”
Anh cố tình ghé sát mặt mình lại gần Thẩm Mỹ Vân hơn một chút. Quý Trường Tranh không nghi ngờ gì là một người điển trai, ngũ quan anh anh tú, đường nét thanh tú, gương mặt đẹp trai đột nhiên phóng đại ngay trước mắt thế này.
Khiến Thẩm Mỹ Vân ngây người ra một lúc, cô lập tức đẩy nhẹ anh ra, chủ động chuyển chủ đề: “Có về không đây?”
“Không biết Tiểu Hầu bọn họ ăn cơm chưa nhỉ?”
Cách chuyển chủ đề này quá gượng gạo, Quý Trường Tranh liếc mắt cười trêu cô. Bị anh cười đến mức mất tự nhiên, Thẩm Mỹ Vân liền véo cánh tay anh, vặn mạnh một cái: “Còn cười nữa, còn cười nữa hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play