Bà nội Tống lúc này mới chậm rãi quay người vào nhà, nói với chồng: "Ông Tống à, cả đời này tôi làm đúng nhất một việc, chính là đến nhà họ Quý, nhờ Mỹ Vân, con dâu của Bội Cầm, giới thiệu đối tượng cho con bé Ngọc Thư nhà mình."
Nếu không có Trần Viễn, tình cảm giữa họ và con gái Tống Ngọc Thư đã chẳng thể hoà giải được đến mức này.
Tuy chưa thể gọi là thân thiết, nhưng ít nhất khi ở cùng nhau cũng không còn long trời lở đất như trước nữa.
Ông nội Tống mỉm cười: "Thời gian còn dài, cứ từ từ xem sao."
Chuyện con rể đối xử với con gái tốt hay không, cần phải có thời gian để kiểm chứng.
Tống Ngọc Thư và Trần Viễn đến khu Quảng Ngoại ăn bánh nướng vừng, lại gọi thêm một bát tào phớ nóng hôi hổi. Bát tào phớ ấy phải nói là mềm mượt, đúng là tan ngay trong miệng.
Ăn xong bát tào phớ, Tống Ngọc Thư vã cả mồ hôi trán, người cũng nóng bừng lên: "Mình mang mấy cái bánh nướng vừng đến Mạc Hà đi anh. Em nói cho anh biết, đảm bảo chị Mỹ Vân cũng sẽ thích món này."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play