Chỉ đơn giản như vậy thôi.
Tống Ngọc Thư nghe xong lời này thì đột nhiên sững người: “Anh..."
Cô ấy ngập ngừng hồi lâu, lời đến bên miệng mà lại chẳng biết nên nói gì cho phải.
Cô ấy chỉ vụng về vặn vẹo hai tay: “Trần Viễn."
Tống Ngọc Thư vốn là người nóng tính, vậy mà giờ phút này giọng nói lại dịu dàng đến khó tin.
Trần Viễn ngẩng đầu nhìn cô ấy, dưới ánh hoàng hôn, đường nét ngũ quan của anh ấy sâu sắc, mang theo vài phần rắn rỏi và trầm ổn chỉ có ở những người đàn ông cứng rắn.
"Cảm ơn anh."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT