Cuối cùng thì mấy chú lợn ngày đêm mong ngóng cũng đã đến.
Quý Trường Tranh không chịu dậy, anh cứ đè lên người Thẩm Mỹ Vân không nhúc nhích: "Anh không."
Anh đau đớn vô cùng.
"Em phải chịu trách nhiệm với anh."
Thẩm Mỹ Vân cảm nhận được, cô hít sâu một hơi, hôn lên mặt anh: "Ngoan nào, sau này còn dài, cơ hội còn nhiều, chúng ta không thiếu chút thời gian này đâu."
"Phải không?"
Quý Trường Tranh rất không tình nguyện, anh chậm rãi ngồi dậy, khuôn mặt tuấn tú cũng nhăn nhó lại: "Trong mắt em, có phải lợn quan trọng hơn anh không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT