Tiếng gọi này vang lên, mọi người bên ngoài đều đi vào theo.
Một tiếng “cạch” vang lên, đèn sợi đốt trong phòng bệnh được bật lên, ánh đèn trắng chói mắt chiếu vào mặt Quý Minh Viễn, càng làm nổi bật khuôn mặt trắng bệch không chút huyết sắc của anh ấy.
Bốn mắt nhìn nhau.
Quý Minh Viễn đưa ánh mắt tham lam nhìn Quý Trường Tranh, cẩn thận đánh giá từng chút một, Quý Trường Tranh hơn hai mươi tuổi, tràn đầy sức sống, anh tuấn bức người.
Tóc của anh vẫn còn đen, không phải là bạc trắng yếu ớt, trên mặt anh cũng không có nếp nhăn, thậm chí mí mắt anh cũng không có quầng thâm đen sì đó.
Sau khi Quý Minh Viễn chết thì anh ấy đi theo bên cạnh Quý Trường Tranh gần ba mươi năm, anh ấy đã chứng kiến chú út sau khi biết tin mình tự sát thì tóc đã bạc trắng chỉ sau một đêm.
Kể từ đó, anh bắt đầu mất ngủ triền miên, phải uống thuốc ngủ mới có thể ngủ được, từ một viên đến hai viên, rồi đến một lần rất nhiều viên, đều không có tác dụng gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play