Bên kia, Thẩm Mỹ Vân dẫn Miên Miên tách khỏi mấy người Quý Trường Tranh thì lập tức đi đến khu thanh niên tri thức. 
Giờ này không còn sớm nữa, hơn năm giờ, ở nông thôn như thế này, về cơ bản đều đã tan làm.
Khu thanh niên tri thức cũng không ngoại lệ, đang bận rộn nấu cơm tối.
“Mỹ Vân, cô đến rồi.”
Diêu Chí Anh đang ngồi bóc ớt, vừa nói xong một câu, lập tức hít phải bột ớt cay, thật sự là cay đến mức nước mắt nước mũi đều chảy xuống theo.
Thẩm Mỹ Vân ừ một tiếng: “Tối nay ăn gì vậy? Sao lại bóc nhiều ớt thế?”
“Chẳng phải là do mấy ngày nay làm việc mệt mỏi sao? Không muốn ăn gì nên tối nay muốn nấu canh mì chua cay ăn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play