Kiếm tu ôm đệ tử mới ra lò của mình, cưỡi kiếm bản rộng một đường thắng tiến phương nam, dùng tốc độ rất nhanh bay về Vạn Kiếm tông.
Con bệnh PGAD nào đó bám trên chuôi kiếm vô cùng vinh hạnh được cưỡi một thanh Vân Tiêu phi kiếm. Khỏi phải nói trải nghiệm mài người trên kiếm nhìn cảnh vật xung quanh hóa thành dòng chảy này nó Yomost tới cỡ nào, cũng may mọi thứ trên bàn cờ hiện tại hình như đều không thể ảnh hưởng đến thiên đạo Đan Tử Ngụy, bởi vậy hắn chỉ bị cảnh vật nhòa thành một mảnh làm cho hoa mắt chứ không bị gió quét vượt quá vận tốc âm thanh dập thành thằng đần.
Thấy đứa trẻ yên ổn cuộn trong ngực kiếm tu, Đan Tử Ngụy dứt khoát nhắm mắt lại, suy nghĩ dàn xếp đường vượt ải.
Tiến triển lớn nhất hiện giờ chính là hắn tự nhiên trở thành “đạo” của đứa trẻ, còn có “quyền hạn” tương quan với tu vi của nó, thoạt nhìn cũng rất trâu bò.
Đan Tử Ngụy sờ tơ đỏ nối liền cổ tay mình và đứa trẻ, ngoại trừ chút cảm giác buộc lên lúc đầu, tơ đỏ này hoàn toàn không có cảm giác tồn tại thực, dường như ý nghĩa của nó chỉ đơn giản là tượng trưng cho mối liên hệ giữa hắn và đứa trẻ, thay hắn đảm nhận vai trò “đạo của thằng bé”.
Trở thành đạo của nó rồi thì phải làm gì, Đan Tử Ngụy vẫn chưa biết được, nhưng nếu quyền hạn của hắn tỷ lệ thuận với tu vi của đứa trẻ, thì tiếp đến phải tranh thủ làm cho tu vi của nó liên tục tăng lên, từ đó mở khóa càng nhiều quyền hạn cao to sang chảnh nữa.
—— Nói đến cùng, làm một cái thiên đạo mà chỉ có thể kéo tơ dắt mối này nọ kia, quả thật quá đắng lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play