“Này ——”
Một tiếng hô lớn gọi hồn Đan Tử Ngụy trở về, các nữ sinh đứng trước cửa lớn, không rõ tình huống cho nên ngóng qua.
Đan Tử Ngụy nhũn chân suýt ngã ngồi trên cỏ, thân thể hắn như đổ đầy amoniac lỏng, lạnh tới mức răng cũng phải dính vào nhau, nói cũng không nói được. (Amoniac cũng là một chất sinh hàn dùng để làm lạnh trong công nghiệp)
—— Quá đáng sợ, chỉ nhìn một cái vậy thôi đã khiến SP rô (sợ) của hắn rớt mất 24%!
Dù Đan Tử Ngụy cũng chưa nói gì, nhưng thần sắc của hắn lại xuất sắc miêu tả ra mọi chuyện. Trong nháy mắt, vẻ mặt tất cả nữ sinh đều thay đổi, Trân Châu và Bột Báng không dám ngẩng đầu lên, hoang mang kinh hãi nhìn Huyết Tường Vi. Huyết Tường Vi cắn môi tần ngần một lát, cuối cùng vẫn cương quyết ngẩng đầu nhìn lên lầu một nhà cổ.
Cửa sổ lầu một bị tấm rèm rách nát che che lấp lấp, giữa khe hở vải màn là bóng tối âm u, “thứ” mà Đan Tử Ngụy nhìn thấy kia đã biến mất.
Huyết Tường Vi bình tĩnh thở ra, bắt đầu trấn an các em gái quanh mình. “Đừng sợ, không có gì hết cả!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play