[Xuyên không] Vọng Nguyệt

11.


2 tháng


Độ một tháng sau khi xuyên không, chuyện tôi bị mất trí nhớ cuối cùng cũng vỡ lở.
Trần gia có mối quan hệ thân thiết với Lê gia ở trấn bên cạnh, vào ngày lễ Thanh Minh cả hai nhà thường tụ tập lại ăn uống một trận linh đình. Trần Như Ý cũng có một người bạn thân thiết là trưởng nữ của nhà họ Lê, Lê Thanh Hương, năm nay cũng tròn mười tám tuổi và cũng chưa có ý định kết hôn.
Tôi đã mong là đứa bạn thân mình xuyên không vào cô gái kia, vì dẫu sao tên họ lẫn khuôn mặt và tính cách của cả hai cũng đều có điểm giống nhau, như vậy thì tôi sẽ không còn phải cô đơn lẻ loi ở cái nơi khỉ ho cò gáy này. Nhưng trên đời làm gì có chuyện ngon ăn đến thế, Lê Thanh Hương mười tám tuổi của Vân quốc không phải là Lê Thanh Hương hai sáu tuổi hộ khẩu Hà Nội–đứa bạn thân hai mươi năm đã cùng tôi thề độc thân suốt đời. Trưởng nữ nhà họ Lê là một thiếu nữ hoạt bát sôi nổi, hiện đang làm việc trong An phủ của đạo Thành Lâm, tức là ngang với toà án nhân dân thành phố, khả năng quan sát và đầu óc cô nàng nhạy bén đến nỗi chỉ cần nhìn vẻ mặt ngơ ngác của đứa bạn là đã có thể khẳng định rằng nó bị mất trí nhớ.
Thế là, mọi nỗ lực chống cự suốt một tháng qua của tôi cuối cùng đã tan thành mây khói. Khỏi phải nói, gia đình tôi bàng hoàng đến độ nào, anh cả lại được thêm lý do để củng cố quan điểm của mình, còn mẹ dường như cũng đã đuối lý nên đành bỏ qua cái chuyện cưới hỏi kia. Em út Trần Như Ngọc thì có vẻ trái với sự lo lắng của gia đình, chẳng hiểu vì sao tôi đột nhiên cảm thấy con bé đang cố làm thân với mình khi mà ngày nào cũng rủ ra sân uống trà hay đi chợ mua sắm.
Chắc là do mình đa nghi quá thôi, tôi nghĩ bụng, nên cũng dần bỏ chuyện đó vào một xó trong lòng, không nghĩ đến nữa.
"...thế nên Như Ý phải cẩn thận đấy."– Lúc này tiệc đã gần tàn, tôi cùng Hương đã ăn xong và trốn khỏi nhà ăn từ lâu rồi đi ra sân sau vừa uống trà ngắm hoa vừa kể chuyện, thực ra cũng chỉ có Hương là người sôi nổi kể hết chuyện này đến chuyện nọ, chứ tôi đâu có cái gì để mà đem ra kể. Cơ mà những vụ án xảy ra trong đạo Thành Lâm cũng là một chủ đề thú vị–"Đừng ra ngoài một mình mà không có cận vệ hộ tống. Người mất trí nhớ như cậu nếu bị bắt cóc thì làm sao tìm được đường về nhà chứ."
"Tôi có thể hỏi đường về nhà mà."– Tôi bật cười đáp lại, nhưng cũng thấy hơi sờ sợ khi nghe về án liên hoàn dạo gần đây đang xảy ra trong đạo Thành Lâm. Nghe Hương kể, thủ phạm chỉ tập trung nhắm đến những thiếu nữ độ tuổi từ mười sáu đến mười tám, con nhà quyền quý hay ít nhất cũng là gia đình trung lưu trở lên. Hiện đã qua một tháng trời, có hơn năm thiếu nữ bị mất tích nhưng người của An phủ vẫn chưa thể tìm ra dấu vết. Nghe nói chuyện này cũng đã đến tai chúa thượng, có lẽ sắp tới sẽ có người trong hoàng cung tới đây cùng điều tra–"Hương nghĩ chúa thượng sẽ cử ai tới đây?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play