Dựa theo phỏng đoán ban đầu, nếu các thay đổi trên giấy quy tắc thực sự bắt nguồn từ công cụ nhắc nhở ô nhiễm, thì dòng chữ màu đỏ lẽ ra đã bị “gã” ô nhiễm.
Nhưng bây giờ căn cứ theo lời kể của Hoàng Đào, chữ màu đỏ là chính xác. Chẳng lẽ những dòng chữ được bôi đỏ chót trên giấy này thực sự là ảo giác sản sinh ra sau khi cô bị “gã” ô nhiễm sao?
Tô Dung không muốn kết luận ngay tức thì, một là vì không lý nào vừa mới tiến vào quy tắc thế giới kỳ bí mà cô đã bị ô nhiễm ngay, hai là vì vào thời điểm xuyên đến, cô đã nghe thấy được một câu “đã ràng buộc với [công cụ nhắc nhở ô nhiễm] ” thật.
So với sự việc phát sinh trong thế giới kỳ bí, Tô Dung càng nguyện tin tưởng vào sự việc phát sinh ngoài thế giới kỳ bí hơn.
Cho giả thiết lời nhắc nhở là chính xác, bọn cô không được phép nhắm mắt lại đếm nhẩm khi gặp ma nơ canh hình người mặc đồ quái lạ ở khu quần áo, thế phải chẳng đã chứng minh rằng, Hoàng Đào đang nói dối?
Nhưng tại sao cô ấy lại phải nói dối?
Tô Dung không nghĩ rằng một cô gái nhát như chuột sẽ lừa gạt chuyện thế này với mọi người, trừ khi Hoàng Đào đã ứng phó sai cách khi đối mặt với tình huống kỳ lạ, thế nên bị “gã” ô nhiễm, sau đó bị thay đổi nhận thức.
Nghĩ đến đây, Tô Dung thấy rùng mình trong lòng, cô cảnh giác hẳn lên. Mặc kệ Hoàng Đào có vấn đề hay không, việc xác định mức độ đáng tin cậy của Mẫn Tĩnh Di mới là ưu tiên hàng đầu. Điều này có liên quan đến việc cô phải đề phòng luôn cả hai người, hay là chỉ đề phòng một người thôi.
“Chị Mẫn, chị có nhìn thấy ma nơ canh hình người mà quy tắc đã nhắc đến không?” Tô Dung đột nhiên lên tiếng hỏi chuyện.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT