Một lát sau, Lâm Hàm thu lại nụ cười, nhìn về phía Hạ Vân Đình trên màn hình.
Màu sắc của màn hình quang học có chút méo mó, khuôn mặt anh tuấn vô song của anh vẫn không có biểu cảm gì, chỉ có màu tóc sau khi bị xử lý thông tin đã nhuốm chút ánh vàng, màu mắt xanh thẳm cũng sâu hơn vài phần.
"Đừng làm khó Lục trung tá nữa.” Lâm Hàm nói: “Nếu cơ giáp của anh ấy cần kiểm tra hàng năm thì có thể trực tiếp gửi đến viện nghiên cứu, nếu không có vấn đề gì khác thì không cần phải sửa chữa."
Tâm trạng của Lục An Hòa lên xuống thất thường chỉ trong vài phút, nhanh chóng tự kiểm điểm bản thân không nên cười nhạo trước mặt lão đại, lại càng thêm kính trọng Lâm tiên sinh.
Nếu không phải vì Hạ Vân Đình còn ở đó, anh ta thực sự muốn ôm chân cậu mà khóc lóc bày tỏ sự biết ơn.
"Ừm." Hạ Vân Đình đáp ngắn gọn.
"Để Lục trung tá chuyển giao các tài liệu cần thiết qua đây, ngày mai tôi sẽ liên hệ với viện, ngày mốt..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play