Lâm Hàm có một loại cảm giác muốn trợn mắt, đây cũng là lần đầu tiên cậu phát hiện có người có thể nâng tầm chuyện này đến mức này: "Tôi nghĩ tôi biết nhảy múa hay không, không thể ảnh hưởng đến vinh quang của Đế Quốc."
Lão cổ hủ không động đậy: "Đế Quốc phồn thịnh là nhờ mọi người."
Lâm Hàm lười giải thích: "Tôi đóng cửa đây."
"Lâm tiên sinh, đừng mà..." Người đó cố gắng khuyên bảo nhưng không thành công.
Cuối cùng, Lâm Hàm lấy lý do "Ngài hãy dạy xong thượng tướng rồi hãy đến dạy tôi" để kiên quyết từ chối thầy giáo đến từ đoàn nghệ thuật.
Rốt cuộc Hạ Vân Đình đang nghĩ gì, Lâm Hàm khóc không ra nước mắt.
Dậy xong rồi, vì là ngày nghỉ, Lâm Hàm gọi một phần đồ ăn ngoài rồi mở một chai dịch dinh dưỡng, nheo mắt nhìn ánh nắng ngoài cửa sổ, mở cửa sổ ra, sau đó dựa vào sofa bên cạnh mở màn hình điện tử, vừa ăn vừa nghe tin tức.
"Được biết, tại buổi tiệc tư nhân của điện hạ ngày hôm trước đã xảy ra một vụ ám sát, Văn Thiên Nghiêu điện hạ tức giận, yêu cầu điều tra rõ sự thật..."
Trên màn hình hiện lên khuôn mặt của Văn Thiên Nghiêu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT