Đôi môi Hạ Vân Đình luôn căng ra bỗng hơi thả lỏng một chút nhưng nhanh chóng nhớ ra điều gì đó, lại lập tức quay lại vẻ mặt lạnh lùng. Anh không né tránh mà hỏi thẳng Lục An Hòa:
“Nhanh vậy à?”
“?” Lục An Hòa vốn luôn cười, bỗng mở to hơn một chút, khẽ thì thầm bằng giọng mà Hạ Vân Đình không nghe thấy: “Chẳng phải anh thúc giục tôi sửa nhanh sao…”
May mà Lục trung tá thông minh hơn người, câu cuối chưa nói hết đã tự mình ngưng lại, sau đó anh ta dùng một giọng điệu vô cùng nghiêm túc nói:
“Đúng vậy, Lâm tiên sinh nói lo lắng quốc sự, sợ trễ nải việc huấn luyện hàng ngày nên đã tăng ca để sửa xong.”
“Ồ.” Hạ Vân Đình không cảm xúc đáp lại một tiếng.
Ngược lại, Văn Thiên Nghiêu đứng bên cạnh đã hiểu ra chuyện gì, tò mò xác nhận: “Cơ giáp của Thượng tướng mang đi sửa rồi sao? Rõ ràng tôi nghe người khác nói lần trước đánh bại tinh tặc rất thuận lợi mà.”
Cơ giáp của Hạ Vân Đình sau khi bị hư hại đã được đưa thẳng đến phòng sửa chữa, việc anh bị thương cũng chỉ có rất ít người biết, nên Văn Thiên Nghiêu không nghe được tin tức cũng là bình thường.
“Vậy thượng tướng định khi nào để người mang tới?” Văn Thiên Nghiêu hỏi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT