Lâm Hàm chưa kịp nói gì, Hạ Vân Đình đã tiếp tục: “Nếu cậu cảm thấy bị xúc phạm hoặc không thoải mái, cứ nói với tôi.”
Giọng anh dường như khác với vài phút trước, Lâm Hàm thậm chí còn cảm nhận được một chút thận trọng và có phần lấy lòng. Một số alpha sẽ dùng pheromone để áp chế omega trong thời kỳ phát tình, buộc đối phương phải phục tùng.
Nhưng tình huống hiện tại hoàn toàn không phải như vậy. Hai người cách nhau không xa nhưng không cùng ở trong một phòng, Hạ Vân Đình thậm chí còn không quay đầu lại. Một chút pheromone nhẹ nhàng của alpha thoáng lên, xoa dịu những tế bào bướng bỉnh đang muốn tràn ra khỏi cơ thể.
Lâm Hàm từng nghĩ rằng pheromone của những alpha như Hạ Vân Đình chắc hẳn sẽ mạnh mẽ và mang tính tấn công cao. Ví dụ như khi cậu còn ở trường, có hai alpha đã cãi nhau vì chuyện nhỏ nhặt, một người thì mùi thuốc súng, một người thì mùi gỉ sắt. Lâm Hàm lúc đó đi ngang qua cũng đã thấy chân mềm nhũn, suýt chút nữa không tự đi về ký túc xá được.
Nhưng pheromone của Hạ Vân Đình không phải như vậy.
Là mùi hương trầm ổn và nội liễm của gỗ mun, không dày mà mang vẻ huyền bí mơ hồ, có một chút cấm dục, mang theo khoảng cách tự nhiên. Hạ Vân Đình rất kiềm chế, chỉ giải phóng một chút rồi dừng lại, vì vậy mùi pheromone trong khoang lái phụ vẫn chưa nồng, chỉ có chút hương gỗ ấm áp dịu dàng, hòa quyện với mùi thơm ngọt ngào của omega.
“Cảm ơn.” Lâm Hàm tỉnh lại, cảm nhận rõ rệt sự mệt mỏi trong cơ thể đã giảm đi nhiều mới lên tiếng: “Tôi không sao rồi.”
Ý của cậu cũng rất rõ ràng.
Dù thế nào cũng không thể luyến tiếc mùi hương của một alpha mà mình không có khả năng có được.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play