Mười ngọn núi của Thiên Tinh Tông, giữa các ngọn núi cũng có tranh đấu với nhau. Bọn họ cũng muốn đem càng nhiều mầm non tốt về thu nạp nhập môn.

Vị Thiên Linh Căn kia tát nhiên các vị phong chủ đều mơ ước đến, nhưng ý tứ của chưởng giáo là đem Thiên Linh Căn này coi như là người của ông ta. Nên bọn họ cũng không dễ dàng cướp được, chỉ có thể từ sàng lọc từ trong đám đệ tử còn lại.

Tuy rằng chắc chắn không bằng Thiên Linh Căn, nhưng có chút ít còn hơn không.

Dương Huy chân nhân Linh khí phong chủ có chút hâm mộ nhìn về phía Diệp Đan Hà: "Các ngươi xem bộ dáng của Thiên Linh Căn kìa. Với điệu bộ này có lẽ nàng đã tính trước hết rồi.”

“Thiên linh căn vì sao ít có. Vì dù là tư chất hay ngộ tính, đều là đỉnh cao. Bậc công pháp vỡ lòng này, khó có thể làm khó được nàng." Hỏa Liệt chân nhân Thần đan phong chủ cũng thở dài một hơi.

Mười ngọn núi trong Thiên Tinh Tông đều có trọng lượng riêng của mình, những đệ tử thiên tài kia bình thường đều chuyên tâm đi tu luyện,còn lựa chọn đi theo con đường luyện khí luyện đan thì lại càng ít.

Giống như loại Thiên Linh Căn trăm năm khó gặp này, hai người bọn họ không cần nghĩ nhiều nữa.

Hai phong chủ đồng loạt thở dài một hơi.

Hỏa Liệt chân nhân nhìn thoáng qua một người ở trong góc, đột nhiên nở nụ cười: "Chúng ta ít nhiều còn có thể chiêu mộ mấy đệ tử, tửu quỷ kia chỉ sợ hôm nay lại không thu hoạch được gì rồi.”

Dương Huy chân nhân cũng cười: "Có hắn lót đáy, ta cũng yên tâm.”

Ở trong góc.

Một ông lão râu xồm xoàm đang nằm trên ghế, ngáy ngủ.

Bên hông của hắn còn treo một bình rượu hoog lô, mặt ngoài của hồ lô đã bị mài đi một tầng da, có thể thấy được tần suất sử dụng nó.

Trong lúc nói chuyện.

Các đệ tử đã nhao nhao bắt đầu ngồi xuống, cố gắng cảm ứng linh khí.

Diệp Đan Hà cũng không ngoại lệ.

Nàng nghiêm khắc dựa theo bản vẽ, động tác tiêu chuẩn nhất trong các đệ tử mới.

Triệu Vô Cực không khỏi khen ngợi gật gật đầu.

Tuyệt vời. Không hổ là Thiên Linh Căn.

Lần này đệ nhất, nhất định là Diệp Đan Hà.

Chỉ là không biết, người thứ hai sẽ là ai?

Ánh mắt Triệu Vô Cực băn khoăn trong đám đệ tử.

Sau đó.

Ánh mắt hắn dừng lại.

Những đệ tử khác đều đã ngồi xuống xếp bằng, trong đám người chỉ có duy nhất một người đang đứng lục lọi tay nải.

Chỉ thấy Vân Cẩm đứng ở nơi đó, tay đang lục lọi tay nải của mình, tìm tới tìm lui thứ gì đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play