Hắn không nói một lời, nhưng khí lạnh xung quanh khiến người ta lạnh sống lưng. Ta không nhịn được run rẩy.

Sau một lúc lâu, ta mới dần bình tĩnh lại: "Thiếp trước kia không hiểu chuyện, sinh ra những chấp niệm ngây thơ, sau này đã nghĩ thông suốt. Vương gia là người làm nên đại nghiệp, thiếp tự nhiên cũng phải nhìn xa trông rộng. Chúng ta không giống như những cặp phu thê  bình thường, tình yêu đương nhiên là có, nhưng không phải là điều quan trọng nhất, Vương gia, chàng nói có đúng không?"

Ta cười, dù nước mắt không ngừng chảy xuống khóe mắt, vẫn phải giữ khí độ và rộng lượng: "Con đường phía trước còn dài, những thứ hư vô thường che mờ mắt, nhưng Vương gia à, làm người không thể quá tham lam, mọi việc vẫn phải lấy đại nghiệp làm trọng."

Hắn nghiêng đầu, nắm lấy tay ta, mười ngón tay đan chặt: "Vẫn là Vương phi thấu hiểu, là bản vương vượt quá giới hạn rồi."

Lần này, ta không giãy ra, bàn tay hắn rộng lớn, các đốt ngón tay rõ ràng, vì luyện võ quanh năm, cả hổ khẩu và lòng bàn tay đều đầy vết chai sần sùi. Trước kia ta thích cảm giác an toàn khi được đôi tay này che chở, giờ đây, chỉ cảm thấy khó chịu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play