Tống Lương vốn dĩ đang ăn cơm, nhưng khi thấy ảnhlồn ướt át của cô gửi đến thì ăn không ngon nữa, cơm sao ăn ngon bằnglồn của cô được. Nhìnlồn đẫm nước, anh liền nhớ lại cảm giác hôn lên nó lúc trước, phía dưới lại nhịn không được mà dựng thẳng dậy.
Miệng lưỡi anh khô khốc uống một ngụm nước, sau đó nhìn bên kia tiếp tục gửi tin nhắn tới.
[Anh Tống ăn cơm chưa? Em đang ăn cơm, bên dưới trứng rung vẫn đang hoạt động, cả ngày hôm naylồn em đều bị nó rung rung thật thoải mái a. Nhưng càng nhớ cảm giác bị anh liếʍ, đầu lưỡi anh Tống rất lợi hại, mỗi lần đều liếʍlồn em đến phun nước, đáng tiếc…. Hazz….. Về sau không được anh Tống liếʍ nữa. Bình thường lúc này em đã ngồi trên mặt anh, cho anh Tống búlồn rồi.]
Tống Lương nhìn đến lời này sắc mặt tối sầm xuống, có chút không cao hứng, nếu nhớ như vậy thì tới tìm anh, muốn anh liếʍ thì dọn về đi, dọn về thì lúc đó có thể mỗi ngày chơi cô.
Nghĩ như vậy nhưng anh vẫn ngại nói ra, rốt cuộc anh vẫn sợ mình sẽ làm chậm trễ cô, cho nên chỉ nhắn lại cô một câu, [Về đây tôi làm cô.]
Anh gửi xong tin nhắn, trong lòng thấp thỏm không biết cô nghĩ thế nào. Tống Lương ăn thêm một bát cơm thì cô hồi âm lại, lúc thấy tin nhắn anh liền nuốt cơm không vô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play