Thiên Mạc vừa dùng huyệt mềm ngâm cặc Trần Phí vừa đọc sơ qua lịch trình của tuần này, huyệt nước co bóp vừa phải trên thân cặc, mút đến ra hình dáng cây cặc ở bên trong. Kể từ sau thành công của bộ phim,
Trần Phí địt cậu càng là thực tủy biết vị, thường thường sẽ túm lấy cậu mà đòi hỏi yêu thương, cũng thường xuyên đưa cậu về nhà riêng của lão để đụ địt suốt cả đêm ròng.
Lúc này vừa vặn sau giờ ăn sáng, cả tối hôm qua Thiên Mạc nằm sấp trên giường, nâng mông để Trần Phí nắm lấy eo mà giã cặc vào nơi ấm từ phía sau, địt xong một tư thế lại đổi sang một tư thế khác, có lúc Thiên Mạc bị địt đến mơ màng, thấy mình đang ngồi trong lòng Trần Phí, cùng lão hôn môi, mông mềm nhấp lấy cặc, bị lão nâng lên rồi thả phịch xuống, đâm lút cán không chừa.
Có lúc lại thấy lão nằm đè nghiến lên mình, còn bản thân thì dạng chân mở rộng như con ếch, quấn lấy eo lão, huyệt mềm bị địt đến văng bọt nước, phát ra từng tiếng òng ọc mỗi lần cặc đóng vào. Có lúc lại thấy mình đang nằm nghiêng trên giường, được lão ôm lấy, cặc lão ngâm bên trong, nhè nhẹ đong đưa như thả chậm để hồi sức,...
Sáng sớm tỉnh dậy, Thiên Mạc phát hiện bản thân đang nép vào lòng lão, mông có một bàn tay to lớn đặt lên, quấn quýt như ôm tình nhân bé nhỏ, nhưng cặc lão không ngâm cả đêm trong huyệt nước như mọi khi mà lúc này đang đè ép chống lên bụng cậu.
Thiên Mạc của bây giờ đã bị địt thành một thân dâm đãng, không được ngậm cặc trong lúc ngủ thì thất vọng vô cùng. Cậu khẽ cựa mình, nắm lấy cây gậy thịt gân guốc của Trần Phí, sau đó tụt người xuống, mặt kề sát nơi hạ bộ lão, vùi đầu vào, miệng nhỏ bắt đầu tham lam mà ăn cặc.
Thiên Mạc bú mút đến mê mẩn, đầu lưỡi khẽ cọ lên đỉnh đầu cây gậy, cái đầu nhỏ của cậu nhấp nhô lên xuống, mút chùn chụt như mút kem, cố gắng ăn đến gốc không chừa.
Lúc Trần Phí bị bú cặc đến vừa sướng vừa nứng mà tỉnh lại, chỉ thấy chàng diễn viên nhỏ đang gục đầu vào hạ bộ mình, ngậm cặc đến lút cán, bú mút như trẻ sơ sinh bú bình sữa.
Lão cũng không vội nắc, vẫn nằm im hưởng thụ độ ấm nơi khuôn miệng nhỏ của Thiên Mạc, sau đó ghìm đầu cậu lại, từ từ thúc hông ra vào bên trong, địt vào miệng Thiên Mạc như lúc địt trong lỗ nước mềm.
Nhưng miệng là miệng, cũng không thể địt thoả mãn bằng nơi phía dưới, lại sợ cậu bị đâm đến ngạt thở, sau vài chục cú nhấp, lão mới rút cặc ra khỏi miệng Thiên Mạc, lôi thiếu niên trần trụi non mềm lên, kéo vào lòng địt chào buổi sáng.
"A... em sướng quá... chú địt em... sướng quá..."
"Tiểu Mạc của chú, em ăn cặc no như vậy vẫn chưa đã thèm sao? Ha... địt chết em... Mở rộng chân ra nữa cho chú địt nào..."
"Em muốn cặc của chú... địt chết em đi... nhồi đầy em mạnh nữa... nữa... muốn nữa..."
"Tiểu dâm đãng... chú nhìn em mút cặc chú ngon như vậy... thật hứng quá mà... để chú cho em ăn thêm cặc nhé..."
Trần Phí giã bành bạch vào mông Thiên Mạc, sướng đến tê người.
"Em khít quá... bị chú địt nhiều như vậy...cũng ngậm cặc bao lâu mà vẫn khít như thế này... thật đúng là vưu vật... hah... địt em... địt chết em..."
"Chú... cặc chú địt em thật sướng... uhm...ah...ah..."
Sau mấy chục phút đụ địt điên cuồng, cuối cùng Trần Phí cũng đâm vào lút cán, giữ ghìm lại cho hạ thể hai người dính dấp thành một, lão ồ ạt xuất tinh.
Lúc này cả hai mới buông nhau ra, tắm rửa sạch và vệ sinh buổi sáng.
Trần Phí vì để đền bù cho hư không đêm qua không được ngậm cặc mà ngủ của Thiên Mạc, đồng thời cũng là để thưởng cho huyệt mềm tận tình hầu hạ, lão mới ra quyết định sẽ cho Thiên Mạc được ngậm cặc của lão nguyên ngày hôm nay, giống như trong bộ phim đầu tiên mà họ cùng đóng, thiếu niên Tiểu Hạ được cha dượng bịt kín nơi phía dưới bằng chính cây cặc bự của mình, tùy thời để cậu di chuyển nhưng lúc nào cũng có lão phía sau đụ địt không rời.
Thiên Mạc vô cùng yêu thích cảm giác được cặc nhồi như vậy, hai chân như nhũn ra, lúc này đang ngồi trong lòng lão, tựa lưng vào ngực lão, phía dưới ngâm cặc, dùng hậu huyệt của mình nhè nhẹ co bóp thân cặc, nghiêm túc nghiên cứu lịch trình.
Lịch trình tuần này gần như dày kín, nhưng quan trọng nhất vẫn là phải ký được hợp đồng với chủ tịch Vương để xin kinh phí tài trợ cho bộ phim sắp tới. Đây là bộ phim rất quan trọng, không được phép xảy ra bất cứ sai sót nào.