Chuyên Mục Không Dành Cho Người Ăn Chay

BBBB - Chương 3


1 tháng

trướctiếp

Chương 3: Anh là tên khốn của em (Thượng)

Sở Thiên Từ cảm thấy bị ôm lấy đút cơm thật sự là quá xấu hổ, giãy dụa muốn xuống lại bị Trần Bách Ca đè chặt, còn không yên tĩnh thì bị tét mông, cuối cùng cũng đỏ mặt yên tĩnh.

Trần Bách Ca không nói đạo lý: "Anh thấy em đang quyến rũ anh."

Sở Thiên Từ thật sự là khổ không nói được, bên dưới đã bị chịch đến phát đau thì quyến rũ tên này kiểu gì? Đây là nghĩ nhiều không thông, cũng đừng nên tìm chết vậy chứ?

Cậu không dám phản bác, chỉ có thể nhỏ giọng lầm bầm: "Em không có."

Trán Trần Bách Ca nhăn lại, thấp giọng: "Còn nói không có? Em đã quên mất sinh nhật lần trước của anh em làm gì rồi sao?"

Thoáng chốc khuôn mặt Sở Thiên Từ đỏ bừng, giơ tay che miệng Trần Bách Ca lại.

"Không cho nói, không cho nói! Anh là tên khốn!"

Trần Bách Ca nắm lấy tay người yêu đặt trên môi mình hôn lấy hôn để.

"Được, không nói thì không nói, chúng ta ăn cơm đi."

Tuy là không nói nhưng Trần Bách Ca nào có thể quên công chúa nhỏ của anh ngọt bao nhiêu.

Sinh nhật năm ngoái của Trần Bách Ca vừa lúc việc trong khoa thong thả, buổi chiều không có việc gì nên tan tầm về sớm.

Nói thật, mấy năm anh luôn bộn bề công việc nên những chuyện như sinh nhật thường bị quên mất, có lúc phải đứng bên bàn phẫu thuật cả đêm, sinh nhật cũng trải qua như thế.

Nếu như ngày đó có thể thuận lợi ra đời một bé con vậy cũng coi như có duyên phận với anh, cùng một ngày sinh với ông đây rồi.

Mà Trần Bách Ca gần hai năm nay cũng coi như bị dịu dàng chiều hư, trước một tháng đã bắt đầu đòi quà, trên taobao mua một đống đồ kỳ quái, rõ ràng là muốn dùng cho ngày sinh nhật.

Sở Thiên Từ nhìn một dãy xe giao hàng sâu sắc cảm nhận mình phải chạy ngay đi, nếu không sinh nhật năm sau của Trần Bách Ca chính là ngày giỗ của mình.

Vì vậy cậu nghiêm mặt bảo anh cút đi.

Trần Bách Ca sấn tới cắn khuôn mặt phùng ra kia: "Cục cưng thật sự không nói đạo lý, sao em có thể mua áo mưa 120 lại không cho anh mua siếc toy vào ngày sinh nhật?"

Sở Thiên Từ đỏ mặt đẩy anh ra: "Anh còn tính dùng trợ hứng? Anh không trợ em đã muốn chết!!! Lại nói, 120 là vì được lợi á! Bây giờ anh mua thật sự rất đắt!!!"

Trần Bách Ca dỗ dành cục cưng đang xù lông: "Đúng đúng đúng, vợ anh nói đúng, vợ cần kiệm lo việc nhà, là anh không đúng. Nếu vợ đã nói thế vậy mình dùng nhiều thêm mấy lần. Dù sao mua cũng đã mua, phải đem tiền vốn lấy lại cho hết!"

Sở Thiên Từ chỉ vào cái tên không biết xấu hổ kia nói không ra lời, lại bị người ta ôm vào trong lòng hôn lấy hôn để.

-

Đây sợ rằng là một lần sinh nhật mong đợi nhất của Trần Bách Ca, anh cố ý về sớm là vì đêm nay.

Nhưng trong suy nghĩ của anh vẫn là phải dùng chút thủ đoạn, Từ Từ của anh cũng không dễ nói chuyện.

Kết quả khi anh đẩy cửa nhà lại nghe được tiếng rè rè trong phòng ngủ.

Anh vào phòng thì thấy một thân hình gầy gò gần như trần truồng nằm trên giường.

Mà hạ thể kia rõ ràng khác với tất cả mọi người, có dương vật nam tính nhưng cũng có âm hộ nữ tính.

Càng làm người ta say mê chính là cậu cốt nhây.

Cậu mặc áo ngủ nữ gợi cảm, bộ ngực thấp thoáng nhô trên người bị hai mảnh vải mỏng tang che lấp, hai đầu vú như ẩn như hiện.

Quần chữ T nơi hạ thân mặc như không mặc, hai sợi dây quần lót biến dạng gần như không ra hình thù gì.

Dương vật bị một thứ buộc chặt thẳng tắp đứng đó, không người an ủi mà chảy ra dâm thủy, nhìn vào thật đáng thương.

Trong hoa huyệt cắm một cây chuỗi hạt, hạt châu khổng lồ làm âm hộ căng đến tràn đầy, chỉ chừa lại mấy hạt bên ngoài thật không khỏi làm người ta ảo tưởng cuối cùng ở trong đó đã cắm sâu bao nhiêu.

Hậu huyệt cũng không bỏ trống, nhưng chỉ thấy được một sợi dây dài ở bên ngoài. Nhìn kỹ lại mới phát hiện, một cái trứng rung hồng nhạt đang không ngừng chấn động bên trong, lúc này tuy vẫn đang chỉnh ở mức thấp nhất nhưng lại làm anh không chịu được trùng kích mà tình dục mang đến.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp