Người phụ nữ vẫn mỉm cười thưa vâng, sau đó giống như vợ hiền thời xưa, hiền huệ giúp Phó Như Phong cởi bỏ áo khoác.
Phó Như Phong hơi nghiêng mặt liếc nhìn sắc mặt Vân Điền, mặt hắn vô cảm tự động cách xa người phụ nữ, trong miệng nói: “Không cần em làm, kệ anh đi.”
Rõ ràng là vợ chồng lại khách khí giống như người phụ nữ là người xa lạ vậy.
Nhưng đang giữ kẽ như Vân Điền lại không chú ý tới tâm tư Phó Như Phong, em bị Phó Như Phong ôm lấy kéo về phía thư phòng. 
Vân Điền vừa đi vừa lặng lẽ đánh giá căn nhà. Phòng ở rất lớn lại được chị vợ sắp xếp trông rất ấm cúng và sạch sẽ, khiến Vân Điền không cầm được nhớ tới căn nhà nhỏ của mình và mẹ.
Nhà hai mẹ con không to, thậm chí còn hơi nhỏ lại được mẹ xử lý trông rất đẹp, nơi nơi đều được cả hai mẹ con tự mình sắp xếp luôn đọng lại dấu vết sinh hoạt. Vân Điền nghĩ, dù trả bao nhiẻu tiền cũng không đánh đổi được nhà của hai mẹ con mình. Nhưng Vân Điền vẫn nghĩ về sau vẫn muốn để mẹ sống trong một căn nhà lớn hơn, để mẹ hưởng thụ thoải mái hơn.
Phó Như Phong ôm lấy thân hình đơn bạc của học sinh mình, bàn tay to dán lên cánh tay mềm mịn trắng nõn của Vân Điền, dưới tay cảm xúc cực kỳ non mịn, sờ lên lại là thịt mum múp như không xương, ngập tràn trong lòng bàn tay hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play