Bọn họ chính là nhìn trúng phong thủy của mảnh đất này, bỏ ra chút tiền để sắp xếp là có thể đường hoàng lên núi chôn cất. Đã có người thứ nhất thì sẽ có người thứ hai, thứ ba.
Dần dần người dân dưới chân núi thấy vậy cũng đem người thân lên đó chôn, từ từ hình thành một nghĩa địa như bây giờ.
Bạch Vân cho dù to gan tới đâu thì thực chất vẫn còn rất nhỏ tuổi, cũng biết sợ ma sợ quỷ. Nửa đêm đang ngủ giật mình tỉnh giấc ở đây, nói không có ma quỷ giở trò thì ai mà tin.
Mặc dù bé vẫn biết đường để đi về đạo quán nhưng trời quá tối không thể nhìn thấy rõ, cộng thêm bé thật sự sợ hãi, nên vẫn ngồi lì trên quan tài đá, không dám nhúc nhích một li.
Ngay lúc Bạch Vân sắp khóc đến nơi thì từ trong màn đêm âm u tĩnh mịch trước mặt truyền đến một giọng nói vô cùng quen thuộc.
- Là ta đưa em tới đây...!
Bạch Vân căng thẳng mở to mắt ra nhìn người vừa đến. Trên đầu của gã có hai cái sừng, hai mắt đỏ lòm như máu, lập lòe ánh lửa. Cả người gã bị một cái áo choàng đen thật lớn che kín lại, chỉ chừa ra mỗi cái đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT