Phòng tập đàn không có cửa sổ, trong không khí thoang thoảng mùi gỗ.
Hứa Mộc Tử định trả lời câu hỏi của Đặng Quân, nhưng khi vừa mở miệng, cô lại cảm nhận được hơi thở ấm áp phả vào cổ, cô run rẩy không chịu nổi, vừa cảm nhận nụ hôn vừa phát ra tiếng rên rỉ.
Có lẽ đây cũng được coi là một câu trả lời.
Đặng Quân dừng lại, cúi xuống nhìn Hứa Mộc Tử, tiếp tục hôn cô khi cô thở gấp nhất.
Nụ hôn này rất dài, mạnh mẽ xóa sạch mọi suy nghĩ và logic trong đầu cô. Cho dù việc “trở thành một tay đua xe” có phải là thật lòng hay không, tất cả đều tan biến.
Sau khi đưa Đặng Quân đến cổng trường, Hứa Mộc Tử quay trở lại phòng tập đàn, cố gắng dùng Brahms để xua tan sự mất hồn của mình.
Sau một màn trình diễn tệ hại dựa vào trí nhớ cơ bắp, khi bộ não cuối cùng bắt đầu suy nghĩ lại về giá trị của các nốt nhạc, xử lý legato và staccato, cô nhận được tin nhắn từ Đặng Quân:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play