Sau khi ngủ trưa, các mẹ đều phải dẫn theo mấy cục cưng ra ngoài.

Chương trình có quy định, ngày đầu tiên phát sóng, buổi sáng khách mời phải ở trong nhà để cho khán giả thấy được cuộc sống thường ngày ở nhà, buổi chiều thì để tăng điểm nổi bật cho chương trình, các bà mẹ sẽ mang mấy cục cưng đi ra ngoài chơi, để khán giả có thể thấy được một góc độ khác trong cuộc sống.

Cố Ngải Phỉ chọn thuỷ cung, bởi vì bình thường, Chu Tử Dục và Chu Tử Ngải thích nhất là xem phim hoạt hình về thế giới dưới nước. Cho nên Cố Ngải Phỉ nhân cơ hội này đưa hai bé đi đến thuỷ cung mà cả hai thích đi nhất.

Trong thuỷ cung có đủ thứ loài sinh vật biển, hai đứa trẻ ba tuổi rưỡi như Chu Tử Dục và Chu Tử Ngải lại có thể nhận ra đa phần sinh vật dưới biển, có những loài kỳ lạ và quái dị tới mức thậm chí người lớn cũng chưa chắc biết được, nhưng hai bé vừa nhìn thấy đã có thể nêu đúng tên ra.

[Cảm ơn hai bạn nhỏ Tử Ngải và Tử Dục đã phổ cập miễn phí cho chúng ta bách khoa toàn thư về sinh vật biển.]

[Ủa, Ngải Phỉ đâu rồi?]

[Wow! Nhìn kìa, sau lưng hai bé sinh đôi xuất hiện một nàng tiên cá.]

[Mé ơi, Cố Ngải Phỉ vì hai đứa con mà hoá trang thành nàng tiên cá kìa, chị bơi quá đẹp, giống y như một công chúa tiên cá thực sự.]

[Cặp sinh đôi thật hạnh phúc, Cố Ngải Phỉ thực sự có thể làm tất cả mọi thứ để khiến bọn nhỏ hạnh phúc, cảm động quá trời!]

...

Còn ở hai phòng phát trực tiếp khác, Phương Đường đưa Khương Húc đi sở thủ, Chung Dao lại đưa Triệu Nhất Dương đi công viên trò chơi, mấy đứa nhỏ đều chơi vô cùng vui vẻ, nhảy nhót tung tăng trong màn hình, dễ thương chết mấy fan bà dì.

Còn Thẩm Minh Dữu thì sao?

Thẩm Minh Dữu đưa Niệm Niệm đi tới trung tâm mua sắm trên một chiếc xe do chương trình chuẩn bị.

Ngoại trừ Giang Trầm, Thẩm Minh Dữu không nói cho bất kỳ ai biết chuyện cô về nước, vì để tránh những phiền toái không đáng có. Mấy ngày mới về nước, cô vẫn luôn ở trong khách sạn, cho tới tận hôm qua mới chuyển vào biệt thự trên đường Gia Hi.

Cho nên cô không có thời gian mua những thứ cần thiết, chỉ có thể tận dụng chiều hôm nay đi ra ngoài mua sắm với Niệm Niệm trong trung tâm thương mại.

Niệm Niệm không thích ra ngoài cho lắm, bé càng thích ở trong nhà phá đồ hơn là đi ra ngoài, nhưng mà mẹ đã ở bên cạnh bé cả buổi sáng rồi, bây giờ đổi lại bé ở bên cạnh mẹ dạo phố.

[Đây là muốn đi shopping hả?]

[Không hổ danh là Thẩm Minh Dữu, các bà mẹ khác đều đưa con tới thuỷ cung hay công viên, chỉ có cô ấy đưa con đi mua sắm.]

[Mau lên, để chúng tôi nhìn thử phu nhân nhà giàu đi shopping thế nào đi, có phải giống như trong phim truyền hình, lựa túi cũng giống như lựa cải trắng không?]

Thẩm Minh Dữu thực sự không phụ kỳ vọng của khán giả, đầu tiên cô tới tầng đồ trẻ em, Niệm Niệm cần quần áo, giày dép, đồ chơi,… Tất cả mọi thứ.

Vì mua quá nhiều nên cô không thể cầm hết, tất cả đều để nhân viên giao về tận nhà, Thẩm Minh Dữu dắt theo Niệm Niệm đi dạo từng cửa hàng rồi sau đó không ngừng quẹt thẻ, quẹt thẻ, lại quẹt thẻ là được.

Sau khi đi dạo khoảng một tiếng, cuối cùng Thẩm Minh Dữu cũng đã đi đến một cửa hàng bán túi.

Nhân viên cửa hàng vô cùng nhiệt tình đón tiếp cô, Niệm Niệm thì ngồi tại chiếc ghế dành cho trẻ em, nhìn mẹ lướt qua từng chiếc túi rồi chọn ngay hai chiếc trong số đó.

Trí nhớ của Niệm Niệm rất tốt, bé nhớ rất rõ hai chiếc túi mà mẹ mua hôn nay chưa từng xuất hiện trong căn phòng chuyên dùng để túi xách của mẹ, xem ra là ba quên mua cho mẹ rồi.

Hai cái túi mà Thẩm Minh Dữu chọn đúng là cô chưa có, đây là dòng túi xách classic của hãng H, tuy không quá đặc biệt nhưng lại vô cùng kinh điển. Túi mà Giang Trầm mua cho cô từ trước tới giờ luôn là loại đắt tiền và độc đáo nhất, nên đôi khi loại túi kinh điển này sẽ bị bỏ quên.

[Cái cô Thẩm Minh Dữu này sướng thật chứ.]

[Không thèm chớp mắt quẹt thẻ mua hai cái túi classic của hãng H, tui quá mợt vì ghen tị.]

[Mặc dù không biết số tiền cụ thể mà Thẩm Minh Dữu phải bỏ ra là bao nhiêu, nhưng hai cái túi hãng H tệ lắm cũng phải gần trăm vạn, lại thêm đống đồ mua trước đó nữa, tính ra hẳn là cũng cỡ hai trăm vạn trở lên.]

[Mẹ ơi, không hổ là phu nhân nhà giàu, ra tay một phát bay ngay mấy trăm vạn.]

[Bộ có mình tui thấy Thẩm Minh Dữu đang khoe của hả?]

Sau khi Thẩm Minh Dữu quẹt thẻ xong, nhân viên bán hàng xách hai cái túi đã được đóng gói vô cùng tinh tế đưa cho cô, vì túi xách khá nhẹ nên Thẩm Minh Dữu cũng không có ý định để nhân viên đưa về nhà mà quyết định tự mình xách theo.

Ngay lúc Thẩm Minh Dữu nhận hàng, cô nhận thấy nhân viên bán hàng trông có vẻ bối rối, tay cũng hơi run lên.

“Cô cứ yên tâm, máy quay sẽ không quay trúng cô đâu.” Thẩm Minh Dữu nghĩ rằng nhân viên bán hàng sợ ống kính máy quay.

“Không phải, không phải, bởi vì chị đẹp quá cho nên tôi mới…”

“Vậy à?” Thẩm Minh Dữu hơi kinh ngạc, sự hoảng sợ trong mắt người bán hàng không giống như những gì cô ta nói, dường như cô ta sợ cô thì đúng hơn. Nhưng Thẩm Minh Dữu cũng không nghĩ ngợi nhiều, một tay cầm túi, một tay cô nắm tay Niệm Niệm chuẩn bị về nhà. 

Vừa rời khỏi cửa hàng, Thẩm Minh Dữu đã thấy bên ngoài rất hỗn loạn, khi đi thang máy xuống tầng dưới, cô nhận ra sân khấu giữa trung tâm mua sắm đã bị người bu tới vây quanh ba vòng.

“Có chuyện gì vậy?”

“Là Hoắc Tinh Trạch, chị không biết à? Năm giờ chiều nay Hoắc Tinh Trạch sẽ tham dự sự kiện cho một hãng đồng hồ xa xỉ mà cậu ấy đang làm người đại diện, địa điểm diễn ra sự kiện là ngay tại trung tâm mua sắm này.”

[A a a, là Hoắc Tinh Trạch, hoá ra sự kiện chiều nay Hoắc Tinh Trạch tham dự là ở trung tâm mua sắm mà Thẩm Minh Dữu đến hả?]

[Hoắc Tinh Trạch, Hoắc Tinh Trạch]

[Là thần tượng Hoắc Tinh Trạch của tôi, tiếc là nhà tôi cách thành phố A quá xa, không thể đi gặp anh tôi, khóc ngất trên giàn quất!]

Khu vực bình luận trong phòng trực tiếp của Thẩm minh Dữu nháy mắt đã tràn ngập cái tên “Hoắc Tinh Trạch”.

Tất nhiên Thẩm Minh Dữu biết Hoắc Tinh Trạch, nếu như nói Chu Cảnh Hành, chồng của Cố Ngải Phỉ là ngôi sao hàng đầu, thì Hoắc Tinh Trạch chính là người đứng đầu trong số các ngôi sao hàng đầu.

Trên con đường ngôi sao thần tượng, tuy Chu Cảnh Hành có lượng truy cập và độ nổi tiếng cao nhưng không phải là không thể thay thế, trong giới giải trí, những ngôi sao hoặc tiểu thịt tươi có địa vị ngang bằng anh ta tuy không tới bảy tám người, nhưng ít nhất cũng có ba bốn người.

Nhưng mà Hoắc Tinh Trạch thì không giống vậy, Hoắc Tinh Trạch không thể bị thay thế.

Hoắc Tinh Trạch ra mắt năm 15 tuổi với tư cách một thực tập sinh ở nước H, nhóm nhạc mà cậu ấy tham gia đã trở thành nhóm nhạc hàng đầu nước H. Lúc đó vì là người nước ngoài, nên độ nổi tiếng của Hoắc Tinh Trạch cũng xem như được bảo đảm, đến khi nhóm nhạc nổi tiếng khắp thế giới, fan của Hoắc Tinh Trạch cũng theo đó trải rộng.

Tới năm 18 tuổi, Hoắc Tinh Trạch kết thúc hợp đồng quay về nước, mở phòng làm việc của riêng mình, phát hành album, tổ chức concert, độ nổi tiếng càng lúc càng lên cao.

Tới năm cậu ấy hai mươi tuổi, Hoắc Tinh Trạch đã đóng bộ phim điện ảnh đầu tiên trong đời, dựa vào bộ phim này, cậu ấy đã giành giải Kim Đỉnh cho diễn viên mới xuất sắc nhất và giải nam chính xuất sắc nhất năm đó, trở thành ảnh đế trẻ tuổi nhất trong lịch sử Kim Đỉnh. Với năm bộ phim trong vòng ba năm, phim nào cũng nổi hơn so với phim trước, doanh thu phòng vé phim này cũng cao hơn phim trước. Mới 23 tuổi đã trở thành người chiến thắng tất cả các giải thưởng điện ảnh nổi tiếng trong nước, được mệnh danh là “diễn viên thiên tài” hiếm có của thế kỷ, về cơ bản thì dạng người này có thể tung hoành trong ngành giải trí.

Nhưng Hoắc Tinh Trạch làm người rất khiêm tốn, cậu ấy không đi show, không tham gia phỏng vấn cũng hiếm khi tham gia các sự kiện. Có mấy người trong số các nhân viên tổ chương trình của Thẩm Minh Dữu cũng là người hâm mộ của Hoắc Tinh Trạch, bọn họ không ngừng nhìn về phía bên kia, tất nhiên nếu không phải còn bận công việc, e là họ đã nhịn không nổi mà nhảy qua bên đó rồi.

Đạo diễn Ngô Lực cũng rục rịch háo hức, mấy năm ông ấy lăn lộn trong cái giới này, không có bao nhiêu người có thể khiến ông ấy thực sự nể trọng, nhưng Hoắc Tinh Trạch lại là một trong số đó, ông ấy nghĩ cho dù không thể quay được người thì nhìn lén một chút cũng được.

Ngô Lực đề nghị: “Có muốn qua đó xem một chút không?”

Khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp cũng hiểu được chuyện gì xảy ra, trong số họ có rất nhiều người là fan của Hoắc Tinh Trạch, sau khi biết được Thẩm Minh Dữu sắp đi tới chỗ Hoắc Tinh Trạch, trong nháy mắt khu vực bình luận đã bùng nổ --

[Chắc chắn Thẩm Minh Dữu sẽ đi qua đó, nói cho cùng bây giờ cô ta vạch ra cuộc sống giàu có của mình không phải vì muốn nổi tiếng sao?]

[Hôm nay nếu có thể ké được fame của Hoắc Tinh Trạch, đoán chừng lượt xem trong phòng trực tiếp của cô ta sẽ vượt xa Cố Ngải Phỉ, Thẩm Minh Dữu không thể nào bỏ qua cơ hội tốt như vậy được.]

[Tôi nghi là Thẩm Minh Dữu biết hôm nay Hoắc Tinh Trạch tham dự sự kiện ở trung tâm thương mại này, nên mới cố tình tới đây mua sắm. Đúng là bất chấp thủ đoạn để nổi tiếng]

[Tôi là fan của Hoắc Tinh Trạch, sau khi xem trực tiếp của Thẩm Minh Dữu cả ngày, tôi có ấn tượng rất tốt về cô ấy. Nhưng nếu Thẩm Minh Dữu cố tình muốn bú fame anh nhà tôi, thì thật sự rất low]

[Ai cũng biết Hoắc Tinh Trạch làm người vô cùng khiêm tốn, bản thân cậu ấy cũng rất ghét hành vi này, nhưng mấy năm nay không ít người nghĩ đủ loại cách tới bú fame anh nhà tôi, Hoắc Tinh Trạch thật tội nghiệp. Xin Thẩm Minh Dữu tha cho cậu ấy đi.]

[Quanh năm suốt tháng Hoắc Tinh Trạch ngoại trừ quay phim thì chưa từng tham gia mấy cái show như này, bây giờ khó khăn lắm mới chịu đi sự kiện. Thẩm Minh Dữu đừng cố tình bú fame nữa, nếu đến lúc đó chọc cho Hoắc Tinh Trạch bực mình rời đi sớm thì mới gọi là khó coi.]

[Thẩm Minh Dữu muốn tới thì tới đi, Hoắc Tinh Trạch cũng không phải người dễ chọc, đến lúc đó người ta còn chẳng thèm nhìn cô một cái, thì đừng thấy nhục!]

……..

Phần bình luận không ngừng nhảy lên rất nhanh, những người trong phòng bình luận hầu như đều cho rằng Thẩm Minh Dữu nhất định sẽ đi tới, chủ động chào hỏi Hoắc Tinh Trạch. Nếu mặt đủ dày có lẽ còn có thể chụp một tấm ảnh với cậu ấy, cho dù bọn họ chẳng có thân thiết gì, nhưng chỉ cần Hoắc Tinh Trạch lọt vào máy quay của phòng phát sóng, thì chắc chắn độ nổi tiếng của phòng trực tiếp này cũng có thể bùng nổ.

Nhưng mà phản ứng của Thẩm Minh Dữu lại vượt ngoài sức tưởng tượng của tất cả mọi người, chỉ thấy cô nắm tay Niệm Niệm, trả lời đạo diễn: “Không cần, tôi cũng đâu cần theo đuổi ngôi sao.”

Sau đó không thèm nhìn về phía Hoắc Tinh Trạch một cái, dắt theo con gái xoay người rời đi.

Dân mạng kiểu: Má nó, thì ra là chúng ta mới là kẻ xàm xí!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play