Đạo diễn phụ trách Ngô Lực quả thật rất am hiểu việc điều chỉnh góc máy quay và bố cục quay như thế nào. Ông ấy tự mình điều khiển máy chọn một góc quay tốt nhất, đem vườn hoa ngoài cửa sổ xa xa làm nền bóng lưng Thẩm Minh Dữu nhẹ nhàng ngồi bên cạnh cửa sổ, trên người mặc quần áo ở nhà đơn giản, rèm cửa sổ màu trắng chậm rãi theo gió mà chuyển động, Thẩm Minh Dữu đọc sách được một lúc thì thỉnh thoảng sẽ nhìn con gái một chút...
Hình ảnh này giống như một bộ phim cổ trang, đẹp đẽ ấm áp, khiến người xem cảm thấy vui tai vui mắt hoàn toàn bị thu hút không thể rời mắt được.
Biên tập Quý Tình cùng các nhân viên công tác khác đứng gọn ở một góc nhỏ của biệt thự, nhìn chằm chằm vào số liệu hậu đài của phòng phát trực tiếp.
Quý Tình chớp mắt mấy cái dường như không thể tin vào mắt mình.
“Đạo diễn, đạo diễn, tăng rồi, anh mau xem, tăng nhanh quá.” Quý Tình thấy đạo diễn đi đến vội vàng kéo cánh tay ông ấy, trong mắt toàn là bất ngờ không thể tin.
Ngô Lực còn đang đắm chìm trong suy nghĩ nên quay góc nào để hình ảnh trực tiếp có thể đẹp hơn, nghe Quý Tình gọi, ông hỏi lại: “Cái gì tăng, cổ phiếu cô mua tăng giá sao?”
“Trời ơi, không phải." Quý Tình đem số liệu trên màn hình trực tiếp đưa tới trước mặt Ngô Lực , “Anh xem.”
Ngô Lực liếc mắt qua nhìn, hai con ngươi trong nháy mắt trợn to, ông ấy nhìn chằm chằm số người xem trên màn hình, phát hiện con số người xem đang không ngừng tăng lên với tốc độ cực nhanh.
Hai mươi vạn, ba mươi vạn, năm mươi vạn, tám mươi vạn......
Đến lúc con số chạm ngưỡng hơn tám mươi vạn số lượng người xem từ từ chậm lại.
Số lượng người xem nay đối với phòng trực tiếp của ba khách mời còn lại không nhiều, nhưng đối với Thẩm Minh Dữu mười phút phát sóng đầu tiên chỉ có mấy ngàn người xem, sau một giờ phát sóng đã lên đến con số chục vạn có thể nói ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.
Sắp đến giờ cơm trưa, phòng trực tiếp các mẹ đều chuẩn bị vào bếp làm cơm trưa cho các bạn nhỏ.
Cố Ngải Phỉ có tay nghề bếp núc rất tốt, cô ta đã sớm bắt đầu làm bữa trưa, không tới một tiếng đã làm xong ba món một canh, cặp sinh đôi cũng rất biết cho mẹ mặt mũi, vừa thi nhau xem ai ăn xong trước vừa tấm tắc khen cơm mẹ nấu ăn rất ngon.
[Ngải Phỉ thật lợi hại, đồ ăn sắc hương vị đều có đủ vừa có dinh dưỡng vừa ăn ngon, cặp sinh đôi ăn nhìn rất vui.]
[Cặp sinh đôi thật lợi hại, con tôi 4 5 tuổi rồi vẫn còn phải đút cơm, hai đứa nhỏ tự mình ăn nhìn rất ngon miệng.]
[Mặc dù ẩn hôn sinh con là không đúng nhưng làm một người mẹ Cố Ngải Phỉ vẫn đủ tư cách.]
Trong lúc Cố Ngải Phỉ và bọn nhỏ thưởng thức buổi trưa ấm áp trên sóng truyền hình trực tiếp, thì Phương Đường và con trai Khương Húc đang trình diễn một màn thử thách mạo hiểm trong nhà bếp.
Phương Đường không biết nấu ăn, suýt chút làm nhà bếp nổ tung, cuối cùng cô ấy cũng có thể làm ra được hai bát mì, Khương Húc rất không nể mặt mẹ chê cơm mẹ làm khó ăn liền bị mẹ gõ trán, cuối cùng vẫn bị sức mạnh của mẹ trấn áp chỉ có thể tủi thân đem mì ăn hết.
[Phương Đường không biết nấu ăn sao, ha ha phòng bếp bị phá trông buồn cười quá.]
[ Húc Húc thật là tủi thân, cơm mẹ nấu thật sự rất khó ăn lại không thể nói.]
Mà bên phòng trực tiếp của Chung Dao, con trai Triệu Nhất Dương đang thân thiết giúp đỡ mẹ, hai mẹ con cùng nhau hoàn thành bữa trưa, đương nhiên cũng nhận được vô số lời khen ngợi của khán giả.
Cuối cùng là phòng trực tiếp của Thẩm Minh Dữu.
Phòng trực tiếp của Thẩm Minh Dữu... vẫn rất yên tĩnh.
Sau khi Ngô Lực bảo nhân viên công tác đặt đồ ăn bên ngoài xong, nhìn hai mẹ con trong phòng khách, người lớn còn đang đọc sách, đứa nhỏ đã đem cái máy quay phim tháo hết toàn bộ ra.
Thấy Thẩm Minh Dữu vẫn chưa định đứng dậy nấu cơm, Ngô Lực đành phải ở phía sau camera hỏi: "Nhân viên công tác của chúng tôi đã đặt đồ ăn bên ngoài, cô và Niệm Niệm chắc cũng đói bụng rồi."
Hiện tại Ngô Lực chỉ ước gì Thẩm Minh Dữu mau đứng dậy đã sắp được ba tiếng trôi qua, ống kính phòng trực tiếp vẫn chưa từng rời khỏi phòng khách này, mặc dù người xem trong phòng trực tiếp vẫn tăng lên nhưng khán giả sẽ rất nhanh chán không thể nào ngồi bất động mãi được.
Hiện trường trực tiếp được cảnh Thẩm Minh Dữu nấu cơm chắc là sẽ có chỗ thú vị.
Ai ngờ Thẩm Minh Dữu lại nói: "Ừ. Tôi và Niệm Niệm cũng gọi đồ ăn bên ngoài, lát nữa sẽ có người đưa tới."
Ngô Lực kinh ngạc nói: "Cô không tự nấu cơm?"
"Không được gọi thức ăn ngoài sao?" Thẩm Minh Dữu có chút bất ngờ, “Nhưng trong hợp đồng cũng không có đề cập đến việc khách mời phải tự mình nấu cơm, lúc trao đổi chi tiết công việc ghi hình nhân viên cũng không có nhắc tới không được gọi thức ăn ngoài, nhất định phải để các khách mời tự mình nấu ăn.”
Thẩm Minh Dữu rất ít khi nấu ăn, cô cũng không thích nấu ăn, bởi vì tổ chương trình có quy định, trong lúc ghi hình các mẹ phải tự chăm sóc con không thể để bảo mẫu hay trợ lí hỗ trợ, cho nên trong nhà ngoài hai mẹ con ra cũng chỉ có nhân viên của tổ chương trình.
Bản thân Thẩm Minh Dữu không làm cơm cũng chỉ có thể gọi thức ăn bên ngoài.
Ngô Lực nói: ”Cái này, cũng không phải là không thể.”
Nhưng vấn đề là, đây là show thực tế của mẹ và con, cho dù tổ chương trình chưa từng ra quy định về việc này nhưng bắt đầu từ mùa đầu tiên, các mẹ đều tự tay nấu cơm cho con, có một số mẹ kĩ năng nấu nướng vô cùng tốt, có các mẹ kĩ năng nấu nướng rất bình thường, thậm chí có một số mẹ cũng không biết gì về nấu nướng, nhưng sau khi lên show họ đều đích thân xuống bếp nấu ăn các con.
Trường hơp như Thẩm Minh Dữu quả thật chưa hề gặp qua.
[Thẩm Minh Dữu tại sao lại không nấu cơm cho con, gọi đồ ăn ngoài thật sự không tốt cho sức khỏe.]
[Đã sớm muốn nói, tôi cảm thấy Thẩm Minh Dữu không hề yêu con mình, đã giữa trưa rồi mà cô ấy cùng với con gái chỉ nói được hai câu, hai mẹ con cơ bản không nói chuyện, bây giờ lại muốn cho đứa nhỏ ăn thức ăn ngoài, đang ở trên show thực tế còn dám như vậy, không có camera chắc là đối xử với đứa nhỏ càng không ra gì nha.]
[Xuy xuy, mẹ thì nhất định phải nấu ăn cho con sao, đã có điều kiện thì sao không thể mua ở bên ngoài, chỉ cần đảm bảo thức ăn hợp vệ sinh thì cugnx không có việc gì ghê gớm cả, mẹ cũng biết mệt, mẹ cũng có thể không thích nấu ăn.]
[Mấy minh tinh kiếm được nhiều tiền, bình thường ở nhà đều có bảo mẫu giúp việc nấu ăn, có được mấy người thật sự tự mình nấu ăn cho con, đương nhiên trong chương trình có nấu cho con hay không là tự do của họ, nhưng tôi muốn nói, Thẩm Minh Dữu như thế này ngược lại là người chân thật nhất.]
Đơn giao hàng của cô và tổ chương trình gọi cùng nhau một trước một sau giao đến.
Nghe được tiếng chuông cửa, Thẩm Minh Dữu cuối cùng cũng chịu đứng dậy khỏi ghế, đi đôi dép lê vào đi về phía cửa.
Ngô Lực lần này rốt cuộc cũng có đất dụng võ, ông ấy tự mình cầm máy quay, lúc quay Thẩm Minh Dữu ông ấy rất khéo léo quay toàn cảnh của biệt thự, bao gồm cả đài phun nước và vườn hoa.
Nhân viên đoàn phim tiếp nhận thức ăn từ tay người giao hàng, đến khi người giao hàng rời đi, thì người đến giao đồ ăn cho Thẩm Minh Dữu mới xuất hiện trong khung hình.
Khác với các người giao hàng khác, người giao hàng của cô là một người đàn ông mặc âu phục đen trang nhã, trên tay anh ta cầm một hộp đồ ăn điêu khắc hoa văn tinh xảo mang hơi hướng cổ điển, trên môi nở một nụ cười tươi, lễ phép lên tiếng: "Thẩm tiểu thư, đồ ăn mang về của cô đến rồi."
Lát sau Thẩm Minh Dữu đặt hộp đồ ăn “Ngự Thực Cư” lên bàn, lấy từng món bên trong ra thì phòng trực tiếp của cô đã hoàn toàn bùng nổ.
[Chúa ơi, Thẩm Minh Dữu rốt cuộc là hào môn cỡ nào, biệt thự của cô ấy lớn quá!]
[Mọi người có thấy trong vườn còn có đài phun nước không? Khu vườn đẹp quá!]
[Cơm Thẩm Minh Dữu gọi là của Ngự Thực Cư, phổ cập kiến thức một chút: Ngự Thực Cư ở thành phố A là nhà hàng tư nhân siêu cao cấp, mỗi ngày chỉ nhận một bàn khách, nên giá cả tất nhiên là đắt đến tới biến thái, hơn nữa có tiền chưa chắc đã ăn được, ngoài ra Ngự Thực Cư chưa từng giao thức ăn!]
[Cho nên mới nói, Thẩm Minh Dữu rốt cuộc có lai lịch thế nào? Là gả vào hào môn sao?]
[Bốn nhóm khách mời, chỉ có chồng của Thẩm Minh Dữu là không xuất hiện, rốt cuộc chồng của Thẩm Minh Dữu là ai?]
...
“Hai triệu, còn tăng, vẫn còn tăng.” Trong văn phòng Giải Trí Tinh Thần, mấy người vây quanh một chỗ, nhìn chằm chằm vào màn hình trên bàn.
Trên đó đang chiếu phòng phát trực tiếp của Thẩm Minh Dữu và Giang Niệm Niệm.
Số người xem trực tiếp không ngừng tăng, mưa đạn bay đầy mfan hình, nhanh đến mức khiến người ta không kịp thấy.
"Tôi biết ngay, cô ấy chính là phúc tinh của tôi, tôi nói cô ấy hot, cô ấy nhất định sẽ hot!" ông chủ Cảnh Phong hưng phấn đến mức mắt đỏ hết lên.
"Tôi tin đây mới chỉ là bắt đầu, Thẩm Minh Dữu nhất định sẽ bạo hồng, nhất định sẽ kéo công ty Giải Trí Tinh Thần của chúng ta đi lên đỉnh cao."
Vu Trân không để ý tới ông chủ đang nổi điên, chị ấy chỉ dặn dò Tiểu Tây, bảo cô ấy lúc nào cũng phải để ý đến bảng hotsearch, nếu có tin tức gì của Thẩm Minh Dữu, nhất định phải lập tức thông báo cho chị ấy.
Chu Hồng đã bắt đầu đăng thông báo tuyển dụng trên các nền tảng tuyển dụng, Thẩm Minh Dữu trước mắt đã sắp hot, mấy nhân viên công ty bọn họ khẳng định không đủ dùng, tuyển thêm nhân sự chuyện quan trọng.
Toàn bộ văn phòng giống như đột nhiên sống lại, trên mặt mọi người đều tươi cười vui mừng, ngoại trừ Chung Hưng Hà là một nghệ sĩ khác của công ty.
Cậu ấy nhìn giao diện truyền hình trực tiếp trong lòng đầy lo lắng.
Cảnh Phong nhìn thấy dáng vẻ của Chung Hưng Hà, anh ấy vỗ vỗ vai Chung Hưng Hà, an ủi:
"Hưng Hà, em yên tâm, sau này Giải Trí Tinh Thần của chúng ta nhất định sẽ càng ngày càng tốt, đến lúc đó em cũng vậy, đi theo chị Minh Dữu của em, muốn quay phim thì quay phim, muốn lên chương trình thì lên chương trình.”
Ngoại trừ Thẫm Minh Dữu ra thì Chung Hưng Hà là nghệ sĩ duy nhất của công ty, cậu ấy vào nghề hai năm, bởi vì tài nguyên có hạn, chỉ diễn mấy vai phụ của mấy bộ phim nhỏ.
Nhưng ngoại hình của cậu ấy nhẹ nhàng thanh tú, chính là kiểu vẻ ngoài người khác liếc mắt một cái sẽ nhịn không được đem ánh mắt dừng lại ở trên người cậu ấy, đặc biệt cậu ấy rất thích hợp hình tượng công tử nhẹ nhàng trong phim cổ trang.
"Không phải đâu anh Cảnh Phong, em là đang lo lắng, anh thiết lập hình tượng hào môn cho chị Minh Dữu, lỡ đến lúc nào đó bị lật xe thì phải làm sao bây giờ?"
Cảnh Phong: "...”