Giang Trầm không hề đề phòng trước việc này. Lần đầu tiên anh nghe được Thẩm Minh Dữu nói cô nhớ anh, chỉ ba chữ này thôi đã khiến trái tim anh rung động rồi. Thẩm Minh Dữu luôn có năng lực này, mỗi lần như vậy càng ngày càng khiến anh yêu cô nhiều hơn.
Giang Trầm một tay ôm Niệm Niệm, một tay xoa đầu vợ, hôn lên tóc cô, nói: “Anh cũng rất nhớ em.”
Khi Niệm Niệm nhìn thấy ba hôn mẹ, đôi mắt cô bé tràn đầy khó hiểu, sau đó phát ra tiếng “Ê a” quen thuộc.
Giang Trầm cười, lại hôn lên má Niệm Niệm: “Ngoài việc ba rất nhớ mẹ ra thì ba cũng rất nhớ Niệm Niệm.”
Niệm Niệm không hiểu ba đang nói gì, mở miệng mỉm cười vui vẻ. Thấy mẹ không nhúc nhích, Niệm Niệm đưa bàn tay nhỏ bé chạm vào mẹ, nhưng mẹ vẫn vùi đầu vào áo ba. Mẹ không hề để ý đến Niệm Niệm, ánh mắt cô bé khó hiểu nhìn ba.
Giang Trầm trả lời thắc mắc của con gái: “Hiện tại mẹ rất xấu hổ, chờ chút nữa rồi mẹ sẽ để ý đến bảo bối thôi.”
Niệm Niệm nói “A” một tiếng để chứng tỏ rằng mình đã nghe thấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT