Ngày thứ hai Thẩm Minh Dữu nhanh chóng tiến vào đoàn làm phim.
Hôm qua, Vu Trân đưa cho cô xem mấy bộ kịch bản phim truyền hình, đa số đều là nhân vật nữ số hai và nữ số ba, trong đó còn có một hai bộ diễn nhân vật nữ chính, nhưng mà kịch bản đóng nhân vật nữ chính phần lớn đều thiếu đầu tư, có vẻ là muốn để cho cô dựa vào thiết lập "Hào môn phu nhân" trở thành nữ diễn viên được hoan nghênh, có thể mang tiền về cho đoàn làm phim.
Cuối cùng Thẩm Minh Dữu chọn một bộ có thể khai máy nhanh nhất rồi gia nhập vào đoàn luôn.
Điều thú vị là Thẩm Minh Dữu có quen biết với đạo diễn bộ phim này, chính là đạo diễn Thạch Nham của bộ phim đầu tiên của cô khi ra mắt.
Bộ phim lần đầu tiên cô ra mắt là một bộ phim thần tượng, kịch bản đã không thực tế, đã vậy lại rất ngớ ngẩn, nhưng cả nam chính và nữ chính đều khá đẹp, bên sản xuất phim cũng coi như ổn, Thẩm Minh Dữu nhờ dựa vào bộ tác phẩm đấy nên mới có chút danh tiếng.
Đã năm sáu năm trôi qua, vị đạo diễn thích quay phim thần tượng đến giờ vẫn quay thể loại đấy.
Sở dĩ Thẩm Minh Dữu có thể nhanh chóng tiến vào đoàn như vậy, là bởi vì nữ diễn viên số hai ban đầu của đoàn làm phim Quan Tường đột nhiên hủy hợp đồng, đạo diễn đành chạy đi khắp nơi để tìm nữ diễn viên có lịch trình phù hợp thay thế, nhưng trong khoảng thời gian ngắn thì thật sự không hề dễ tìm, hai ngày nay tin tức về Thẩm Minh Dữu rầm rộ trên mạng, cũng khá ồn ào cho nên đạo diễn đương nhiên sẽ để ý tới.
Nhớ lại bản thân mình cũng coi như có chút quan hệ với Thẩm Minh Dữu, bèn nhanh chóng chạy đi mời cô.
Nữ diễn viên số hai Quan Tường gần đây vừa mới quay xong một bộ phim truyền hình khá có tiếng, sau khi bộ phim truyền hình phát sóng giá trị bản thân của nhân vật nữ chính cũng bắt đầu tăng lên, đến khi chiếu xong bộ phim truyền hình, Quan Tường đã thuận lợi cầm trong tay mấy giải thưởng về mảng phim truyền hình rồi, từ một nữ diễn hạng ba hạng bốn cô nhảy lên tới hạng hai, chỉ còn cách hạng một chút xíu nữa thôi.
Sau khi Quan Tường nổi tiếng, cô ta đã sớm không hài lòng khi ký hợp đồng nữ nhân vật số hai trong kịch bản «Tổng giám đốc, anh thật tốt».
Dàn diễn viên của bộ phim này hơi kém, đạo diễn ở trong giới cũng chỉ không có mấy danh tiếng, bao nhiêu năm quay phim thần tượng mà không có bộ nào đủ để nổi tiếng.
Nhân vật nam nữ chính đều dùng người mới, chỉ có nữ số hai cô ta là có một tí tiếng tăm.
Lúc trước nhận phim này, là do người đại diện có chút quan hệ với đạo diễn, lại thêm cô ta ở trong giới giải trí không được nổi cho lắm, kịch bản không nhiều, cho nên mới miễn cưỡng đồng ý làm nữ diễn viên số hai.
Nhưng bây giờ, giá trị con người của cô ta đã hoàn toàn khác, diễn nhân vật nữ số hai trong một bộ phim thần tượng nhàm chán, không cần người hâm mộ giễu cợt thì chính cô ta đã tự cười nhạo bản thân rồi.
Quan Tường cũng có nghĩ ra một cách xử lý, có thể quay, nhưng cô ta phải mang theo nhà biên kịch của mình cùng vào đoàn.
Đạo diễn biết Quan Tường bây giờ đang rất nổi, đối với một vài yêu cầu nhỏ không hợp lý của cô ta cũng chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý.
Nhưng sau khi Quan Tường vào đoàn rồi, cô ta lại liên tục phàn nàn đủ điều, đầu tiên là bất mãn với hoàn cảnh quay chụp của đoàn làm phim, sau đó thì vênh mặt hất hàm sai khiến với nhân viên công tác của đoàn, không tôn trọng diễn viên hợp tác. Cô ta ở đoàn làm phim không ngừng bới móc đủ thứ đã đành, điều làm cho đạo diễn không chịu nổi được đó chính là cô ta còn định thay đổi cả kịch bản, biên kịch mà cô ta dẫn theo đã cố gắng sửa lại kịch bản từ bộ phim có một nữ chính thành hai nữ chính.
Mặc dù Quan Tường đặt ra yêu cầu hơi nhiều, nhưng cô ta cũng không phải là không làm việc, chuyện cô ta thích làm nhất chính là đánh một cái tát trước sau đó thì lại cho một quả táo ngọt, ví như sau khi cô ta ghét bỏ hoàn cảnh quay chụp kém, bản thân cô ta lại chủ động làm người trung gian giới thiệu, tìm bạn bè hỗ trợ, cho đoàn làm phim thuê một nơi vô cùng thích hợp để quay chụp, lại ví như, sau khi cô ta soi mói nhân viên thì sẽ cho họ một món quà nhỏ, ban một ít ơn huệ, khiến cho nhân viên công tác không thể tức giận được với cô ta...
Nếu nói về phương diện khác, tuy Quan Tường có yêu cầu hơi nhiều, nhưng kỹ năng diễn xuất của cô ta vẫn rất ổn.
Sau khi xem xét cân nhắc đủ thứ thì đạo diễn chỉ có thể cắn răng không nổi giận, hai nữ chính thì hai nữ chính đi, có lẽ việc quay tốt cũng không phải là không thể.
Cuối cùng ông ta cũng nổi giận là do sau khi Quan Tường đổi kịch bản, vậy mà cô ta vẫn còn không hài lòng, thế là lại để cho biên kịch mình mang đến, tiếp tục sửa đổi lại kịch bản từ hai nữ chính thành một bộ phim cắt phần lớn đất diễn của nữ chính.
Đừng nói nhân vật nữ chính ban đầu, lại còn cả nhân vật nam chính nữa, nếu như bộ phim này mà sửa phần đất diễn của nữ chính như thế, thì toàn bộ nhân vật đều sẽ làm vai phụ cho Quan Tường.
Lần này đạo diễn thực sự không nhịn được nữa.
Ông ta quay là bộ phim thần tượng, người xem muốn xem một kịch bản không cần dùng đầu óc để đoán, chỉ muốn xem nội dung cốt truyện về tình cảm ngọt ngào của nam nữ chính, cái kịch bản nữ chính không đâu vào đâu này, thật sự không phải là phong cách của ông ta, cho nên ông ta sẽ không thể nào quay tốt được, nếu như mà miễn cưỡng quay, kết quả cuối cùng chắc chắn sẽ không được tốt như mong đợi.
Thạch Nham là một đạo diễn rất yêu quý tác phẩm của mình, mặc dù mấy năm nay không thể cho ra mắt được một bộ tác phẩm nổi tiếng nào, nhưng phim của ông ta cũng có người xem, còn có cả nhà đài phát sóng rất ổn định, hơn nữa lại có thể chiếu vào khung giờ chính.
Cách làm của Quan Tường thật sự đã chạm đến giới hạn cuối cùng của ông ta, trong cơn tức giận, đạo diễn đã nói một câu với Quan Tường: Có thể diễn được thì diễn, không diễn được thì cút đi!
Sau đó đã thật sự làm mất lòng cô ta.
Sau khi Quan Tường tức giận hủy hợp đồng, phần diễn mà đoàn làm phim đã quay xong không chỉ cần quay lại, mà còn phải đi tìm nữ diễn viên số hai, thời gian là vàng bạc, đạo diễn cảm thấy mỗi ngày kinh phí của nhà đầu tư đều đang bốc hơi rất nhanh chóng, nếu như còn chậm trễ thêm nữa thì ngay cả tóc trên đầu ông ta cũng sẽ rụng thêm mấy cọng.
May mắn là cuối cùng Thạch Nham tìm được Thẩm Minh Dữu.
Vừa đưa kịch bản tới thì hôm sau người ta lập tức tiến vào đoàn luôn, đoàn làm phim tiếp tục được hoạt động trở lại, áp lực của đạo diễn cũng cứ thế vơi dần đi rất nhiều.
"Minh Dữu à, cô cứ yên tâm mạnh dạn mà quay, quay làm sao cũng được." Đạo diễn Thạch Nham hiểu rất rõ kỹ năng diễn xuất của Thẩm Minh Dữu, chỉ sợ Thẩm Minh Dữu sẽ có gánh nặng về tâm lý, nên ông ta mới an ủi: "Kịch bản này của chúng ta hoàn toàn không cần kỹ năng diễn xuất, dáng người cô đẹp như vậy, đến lúc đó tôi sẽ thông qua ống kính hoàn mỹ phô bày ra vẻ đẹp của cô cho khán giả thấy được, ánh mắt của họ đều sẽ dừng lại trên khuôn mặt của cô, đâu còn ai chú ý đến kỹ năng diễn xuất chứ..."
Nhà sản xuất đang đứng bên cạnh ngầm chọc nhẹ vào cánh tay đạo diễn, tên Thạch Nham này có khuyết điểm là không biết ăn nói, e rằng vĩnh viễn cũng không thể tốt lên được, nhìn xem đây đâu phải an ủi người ta đâu, đây rõ ràng là đang nói móc vết sẹo, xát muối lên vết thương của người ta mà.
"Minh Dữu, ý của đạo diễn là bộ phim thần tượng này của chúng tôi không có yêu cầu cao đối với kỹ năng diễn xuất của các diễn viên, lúc trước chúng tôi tìm nhân vật nam nữ chính, họ đều là người mới còn chưa từng quay một bộ nào, hoàn toàn không có kinh nghiệm diễn, tất cả mọi người đều có một điểm chung, đó chính là dáng dấp đẹp mắt, dù sao cũng là một bộ phim thần tượng, nam thanh nữ tú thì khán giả mới thích xem, bây giờ có cô tham gia, đoàn làm phim «Tổng giám đốc, anh thật tốt» chúng tôi càng giống như thêu hoa trên gấm rồi."
Sau khi nhà sản xuất nói xong, đạo diễn bèn gật đầu: "Đúng đúng đúng, ý của tôi chính là như thế đấy."
Đạo diễn sờ lên cái đầu trọc lóc của mình, rõ ràng ông ta và nhà sản xuất có cùng một ý tứ, nhưng ông ta có nói như thế nào thì cũng không êm tai bằng nhà sản xuất.
Thẩm Minh Dữu gật đầu cười nói: "Yên tâm đi, đạo diễn, tôi sẽ quay thật tốt mà."
Cô đương nhiên biết bộ phim «Tổng giám đốc, anh thật tốt» yêu cầu kỹ thuật diễn không cao, lúc ấy nguyên nhân cô chọn nó cũng bao gồm cả cái này.
Nhân vật mà Thẩm Minh Dữu diễn là một nữ phụ nhà giàu, từ nhỏ đã có hôn ước với nhân vật nam chính, nam chính là một tổng giám đốc của chuỗi khách sạn, gia thế hùng hậu, hai nhà cũng xem như là có giao tình, nữ phụ nhà giàu từ nhỏ đã ngang ngược thích gì làm đó, không biết xã hội khó khăn thế nào, mặc dù cùng nhau lớn lên với vị hôn phu trở thành đôi bạn từ nhỏ, nhưng dần dần, ánh mắt vị hôn phu của cô lại bị một người công nhân vệ sinh trẻ tuổi trong công ty hấp dẫn.
Nữ chính vì kiếm tiền mua thuốc cho người nhà, cho nên mới lựa chọn đến khách sạn làm nhân viên dọn vệ sinh, tính cách của cô giống như ánh mặt trời, lòng dạ lương thiện, mặc dù con người có hơi lơ mơ, đang trong lúc làm việc thì đột nhiên lại ngây người rồi làm ra một ít hành động ngốc nghếch không giống người bình thường, khiến ánh mắt của nam chính càng ngày càng quan tâm cô nhiều hơn.
Lúc nữ phụ nhà giàu đến khách sạn tìm nam chính, có một lần ngẫu nhiên bị nữ chính không cẩn thận đụng ngã xuống mặt đất, từ đấy mới ghi hận nữ chính, ở trong khách sạn lúc này cũng luôn nhằm vào cô, không những còn làm ra ít hành động bắt nạt cô nữa, mà chính những lần nữ chính bị bắt nạt thì nam chính tổng giám đốc đẹp trai nhiều tiền sẽ kịp thời xuất hiện làm anh hùng cứu mỹ nhân,.
Hành vi nhằm vào nữ chính của nữ phụ nhà giàu càng ngày càng tiến xa hơn khiến cho vị hôn phu của cô ta, nam chính cũng bắt đầu bất mãn với nữ phụ nhà giàu, nữ phụ nhà giàu không ngừng làm chuyện ác, nam chính cầu xin sự đồng ý trong nhà rồi nhanh chóng hủy bỏ hôn ước với nữ phụ nhà giàu. Mà nữ chính làm công nhân vệ sinh tự lập tự cường, tài nấu ăn xuất sắc của cô bị nam chính bắt gặp được, thông qua đợt phỏng vấn, cuối cùng trở thành đầu bếp của khách sạn, nấu ra những món ăn khiến cho khách hàng chú ý, yêu thích.
Nam nữ chính trong lúc làm việc thì lại càng hiểu nhau hơn, bầu không khí mập mờ giữa hai người cũng dần trở nên sâu đậm, tình cảm đôi bên bắt đầu được xác định.
Cuối cùng nam nữ chính cũng xác định tình cảm, tiến đến với nhau, nữ phụ nhà giàu toàn làm chuyện xấu đã hoàn toàn tỉnh ngộ ra, cô hủy bỏ hôn ước rồi đi ra nước ngoài, chuyện đến đây là có một kết cục hạnh phúc.