Thẩm Minh Dữu gầy đi rất nhiều, sắc mặt tái nhợt yếu đuối, đôi mắt trống rỗng không có chút ánh sáng nào, trông cô với Thẩm Minh Dữu mà anh từng thấy trước đây như là hai người khác nhau.
Giang Trầm tự trách mình và hối hận. Anh hận chính mình vì sao không phát hiện sớm hơn một chút, tại sao anh không ở bên vợ con khi họ cần anh nhất, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, anh gần như đã mất đi người mình yêu thương nhất.
Sau đó, Giang Trầm giao công ty cho nhân viên quản lý, còn anh thì mỗi ngày vừa đến viện điều dưỡng để thăm Thẩm Minh Dữu dù cho trước giờ Thẩm Minh Dữu chưa từng muốn gặp anh và vừa phải cùng Niệm Niệm tích cực điều trị.
Nhưng việc điều trị không phải là chuyện đơn giản, hiệu quả của việc trị liệu bệnh trầm cảm của Thẩm Minh Dữu không mấy khả quan lắm.
Hiệu quả điều trị của Niệm Niệm cũng không tốt, cô bé vẫn không nói chuyện hay chú ý đến bất cứ điều gì ở thế giới bên ngoài, mặc dù Giang Trầm rất lo lắng nhưng anh không thể làm gì được ngoài việc đi cùng cô bé, hết thảy mọi việc chỉ có thể nghe bác sĩ.
Có một đêm nọ, lúc ngủ Niệm Niệm gặp ác mộng. Sau khi Giang Trầm bị Niệm Niệm đánh thức mới ngạc nhiên phát hiện ra rằng Niệm Niệm tự nói chuyện trong lúc ngủ, anh cẩn thận lắng nghe mới nhận ra, Niệm Niệm vẫn luôn kêu mẹ trong mơ, Niệm Niệm vừa khóc vừa nói mớ: “Mẹ không cần Niệm Niệm.”
Giang Trầm đau lòng ôm Niệm Niệm, không ngừng an ủi cô bé: “Mẹ không phải không cần Niệm Niệm đâu, trên đời này, mẹ yêu Niệm Niệm nhất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play