Anh ta đành gác lại ý định chất vấn, dùng vai huých La Chiêu một cái, nói: "La đội, năm nay cậu bao nhiêu tuổi rồi, 31 rồi nhỉ? Tôi nhớ tôi hơn cậu 5 tuổi, con tôi học lớp 4 rồi. Người yêu của cậu đi nước ngoài 3 năm, còn có thể quay lại không? Cứ đợi thế này cũng không phải là chuyện hay đâu."
Anh ta nói lời này rất chân thành, không phải đang xem trò cười của La Chiêu. La Chiêu cũng nghe ra, anh ấy tự giễu cợt cười một tiếng, nói: "Còn đợi gì nữa, người ta ở nước ngoài không về nữa, năm ngoái đã chia tay rồi."
Nhất thời Cổ Ba cũng không biết nói gì, mười mấy năm nay, việc ra nước ngoài rất thịnh hành, một khi đi, rất có thể sẽ định cư ở bên đó, không quay lại nữa.
Anh ta ngượng ngùng cười ha hả, nói: "Chia tay thì chia tay, bộ dạng cậu cũng không tệ, muốn tìm người yêu mới không phải là chuyện khó? Để tôi giới thiệu cho cậu một người. Em họ của vợ tôi, tôi thấy rất tốt, giống như vợ tôi, trông rất có phúc khí, vượng phu, hôm nào gặp mặt đi."
La Chiêu lập tức từ chối: "Thôi, bây giờ tôi không có tâm trạng đó, muốn tìm người yêu tôi sẽ tự tìm. Anh đừng có nói với người ta. Nếu anh nói, tôi cũng không đi, tôi nói cho anh biết trước."
Vừa nói, La Chiêu vừa vừa lặng lẽ ôm vai Cổ Ba kéo anh ta đi ra ngoài.
Cổ Ba đã nhận ra, La Chiêu nhất định có chuyện giấu anh ta. Chỉ là hỏi thêm cũng không có kết quả gì, anh ta đành đi.
Cuối cùng cũng tiễn người đi, La Chiêu thở phào một hơi, trở lại văn phòng, anh ấy không vội dẫn Lâm Linh đi, ngược lại ngồi xuống, vẻ mặt muốn nói lại thôi.
Lâm Linh cười, nói: "La đội, anh đột nhiên như vậy, em hơi không quen, có chuyện gì anh cứ nói đi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT