"Tất nhiên, nếu các anh muốn đổ tội này cho tôi, thì tôi cũng nhận, dù sao tôi cũng đã g.i.ế.c người ở quê rồi, thêm một người hay bớt một người cũng như vậy thôi, hừ..."
Ngô Kiến Tân và đồng phạm bị bắt giữ tại nơi ở, Quan Bảo Lượng và những người khác không tìm thấy hung khí nghi là đã g.i.ế.c c.h.ế.t Tiêu Tuấn Phu, tất nhiên điều này cũng không loại trừ khả năng Ngô Kiến Tân đã vứt bỏ công cụ gây án.
Dựa vào trực giác, La Chiêu cảm thấy vụ án này có thể sẽ không kết thúc đơn giản như vậy. Ngô Kiến Tân nhận tội rất nhanh, mặc kệ là vụ án g.i.ế.c người ở quê nhà hay vụ đột nhập trộm cắp nhiều lần ở Giang Ninh, gã đều nhận tội một cách sảng khoái. Ngay cả những tình tiết mà cảnh sát chưa nắm được, gã cũng khai nhận.
Lẽ ra, trong trường hợp này, nếu thực sự là gã đã g.i.ế.c Tiêu Tuấn Phu, vậy không cần phải chối cãi nữa.
Nhìn biểu hiện của gã không giống như đang giả vờ, Hình Nhất Binh và La Chiêu nhìn nhau, sau đó lại hỏi Ngô Kiến Tân: "Vậy anh giải thích thế nào, tại sao dấu chân của anh lại xuất hiện ở hiện trường?"
"Không chỉ vậy, sau khi cảnh sát đến hiện trường, anh còn lảng vảng dưới gốc cây du một hồi lâu."
"Vừa nãy khi tôi đề cập đến vụ án ở ngõ Lộc Giác, thậm chí tôi còn chưa nói Tiêu Tuấn Phu là ai, anh đã biết anh ta bị giết, điều này nói rõ anh quen biết ông ta. Nhưng, cuộc sống của hai người không có gì liên quan, sao anh lại quen biết ông ta?"
Ngô Kiến Tân ngả người ra sau, dựa vào lưng ghế, có một khoảnh khắc dường như không muốn trả lời.
Im lặng một lúc, gã như hạ quyết tâm, nói: "Nếu tôi nói cho các anh biết, các anh giúp tôi một việc, đừng nói những chuyện tôi làm cho em gái tôi biết."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT