“Cãi nhau? Không có, tuyệt đối không có, nhìn hai người bọn họ có vẻ quan hệ rất tốt.” Ông chủ quán vội vàng lắc đầu phủ nhận.
Sau đó ông ấy lại nói: “Thanh niên kia còn mang theo một bảng chữ mẫu, ngồi cạnh Phan Văn Bình xem. Hình như bọn họ nói chuyện liên quan đến thư pháp, những thứ này tôi không hiểu, nghe vài câu rồi bận đi làm việc.”
Vừa mới biết Dương Hâm ăn cơm cùng với người khắc bia mộ, Lâm Linh còn cảm thấy hơi kỳ lạ. Nhưng nói đến bảng chữ mẫu và chữ thư pháp, thì lại có thể giải thích được.
Vốn dĩ Dương Hâm thích sao chép tranh cổ, vậy anh ấy cũng sẽ có nghiên cứu với chữ thư pháp. Còn những người chuyên khắc bia mộ cho người khác, sẽ tiếp xúc với đủ loại văn tự cổ và chữ viết, về mặt chữ thư pháp chưa chắc đã thua những người được gọi là bậc thầy.
Như vậy cũng có thể giải thích tại sao hình như hai người không có điểm chung lại có thể nói chuyện với nhau.
“Trong quán còn lối ra nào khác không?” Sau khi tìm hiểu về tình hình của người làm nghề khắc bia mộ, Cổ Ba nhìn quanh quán, tạm thời không thấy cửa sau.
Ông chủ lại nói: “Có, quán là nhà riêng của tôi, để thuận tiện cho việc vận chuyển hàng hóa, hai năm trước tôi đã thuê người sửa lại cửa sổ nhà bếp, biến thành một cửa nhỏ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT