"Buổi sáng họp cậu còn mặc đồ thường, lần này lại mặc đồ cảnh sát? Trông khá là tinh thần đấy."
"Sao lại còn mang theo máy ảnh, hôm nay có chụp ảnh?" Lâm Linh lùi lại một bước, nhìn bộ đồ Hồ Dương mặc.
Hồ Dương ưỡn ngực, nói: "Đúng vậy, vừa chụp mấy tấm, đợi rửa xong sẽ mang về cho ba mẹ xem. Không có cách nào, hai người bọn họ cứ bắt mình chụp ảnh. Mình mặc thế này có được không?"
Mặt ngoài Hồ Dương trông khá là bất đắc dĩ, thực chất là rất vui vẻ, Lâm Linh nhìn ra được.
Cô liền nói: "Cũng được, khá là đẹp trai, không giống thường ngày. Cậu đến Cục cảnh sát, chắc ba mẹ cậu rất vui mừng đúng không?"
Hồ Dương cười: "Đương nhiên rồi, hồi cấp ba mình học hành không tử tế, lúc đó ba mình đã nghĩ, miễn là mình đừng làm chuyện phạm pháp là được. Ông ấy hoàn toàn không dám nghĩ, có ngày mình sẽ vào được Cục cảnh sát thành phố."
"Từ lúc mình thi đậu vào trung đội hình ảnh trinh sát của Cục cảnh sát thành phố, ba mình vui mừng đến nỗi mấy ngày liền không ngủ được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play