Diêu Tinh đi đến Trường trung học số 33, bây giờ bên cạnh Lâm Linh chỉ còn Cố Từ và Từ Diệc Dương. Hai người theo Lâm Linh và Diệp đội vào phòng họp, rất nhanh có cảnh sát chiếu những vân tay tìm được tại hiện trường lên màn hình.
Diệp đội nhìn hai dấu vân tay chồng chéo lên nhau trên cổ hai chai rượu Ngũ Lương, nói: "Tiểu Lâm, những vân tay này khá nhiều, trước đây không suy nghĩ kỹ thì không cảm thấy gì. Bây giờ nhìn kỹ lại, tôi cảm thấy Thù Tiểu Hào từng chạm vào hai chai rượu này nhiều lần, điều này có đại diện cho một tâm trạng do dự không?"
Một Trung đội trưởng gật đầu: "Tôi nghĩ khả năng này rất cao, giả sử chất độc là do Thù Tiểu Hào bỏ vào, vậy thì trước khi ra tay, cậu ta có thể đã do dự nhiều lần. Điều này giống như một số người muốn tự sát vậy, khi đến nơi tự sát, rất khó quyết tâm, do dự là điều bình thường."
Nghe thấy hai chữ tự sát, trong đầu Lâm Linh bỗng nhiên lóe lên điều gì đó. Một lúc sau, cuối cùng cô cũng nhớ ra chỗ nào không ổn.
Cô lập tức nói: "Diệp đội, bản thân Thù Tiểu Hào chỉ là học sinh lớp 11, hiện nay học sinh rất ít kỳ nghỉ, suốt ngày ở trường học. Nên tôi thấy kỳ lạ, từ đâu cậu ta biết Strychnine có thể gây c.h.ế.t người?"
"Còn một vấn đề nữa, cậu ta lấy thuốc đó ở đâu? Ba mẹ cậu ta đều không phải nhân viên y tế, không chắc có cách nào tiếp cận loại thuốc này. Cho dù có, ba mẹ bình thường cũng không cho con mình tiếp xúc với loại thứ này đâu, đúng không?"
Diệp đội suy nghĩ một chút: "Cho nhân viên kỹ thuật kiểm tra ngay máy tính của Thù Tiểu Hào, xem cậu ta đã chat với ai trên mạng, có nhóm chat nào không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play