Kim Lập Bản cười lạnh: "Để bảo toàn mạng sống, ngồi cùng xe với lợn thì có là gì? Ha."
Gã cũng không có ý định chống cự vô ích. Bởi vì gã nhận ra, vừa giao thủ với Từ Diệc Dương, đã biết người này không phải cảnh sát bình thường, ba người bọn họ cộng lại, cũng không phải đối thủ của người này. Chống cự cũng chỉ có bị đánh thôi.
Nhưng gã vẫn nói: "Lần này bọn mày gặp may, tao cũng xui xẻo, nếu cho tao cơ hội chạy trốn, tao đảm bảo cả đời bọn mày cũng không tìm được tao."
Sau đó gã liếc lão Dương một cái, vẻ mặt khinh thường nói: "Thậm chí nếu hôm nay bọn mày bắt được tao thì sao? Cả đời này tao đã hưởng thụ tất cả, phụ nữ, nhà cửa, xe cộ, còn có tiền, muốn gì có nấy, cũng không uổng phí một đời. Còn cảnh sát bọn mày có cái gì, mỗi tháng kiếm được một nghìn tám trăm, cũng chỉ là ăn no, không có gì."
Lão Dương không nhìn nổi bộ dạng đắc ý của gã, mỉa mai nói: “Mày cho rằng mình rất thông minh, có thể chơi đùa mọi người trong lòng bàn tay phải không? Có bao giờ nghĩ đến, chính mày sẽ vì một cái cây mà lộ sơ hở, khiến bọn tao nắm giữ chứng cứ phạm tội của mày?"
Cây gì?
Ban đầu Kim Lập Bản còn lộ vẻ khinh thường, nhưng khi nghe những lời này, gã lại sững sờ, bởi vì gã hoàn toàn, không hiểu lão Dương đang nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT