Xe của Lộ Hàn Xuyên đậu trong sân của chi đội, Lâm Linh quay lại văn phòng lấy đồ, trực tiếp lên xe, cũng không cố ý né tránh ai. Nếu cứ né tránh thì lại càng giả tạo, giống như bịt tai trộm chuông vậy.
Cô lên xe, dựa đầu vào lưng ghế, không muốn động đậy gì nữa.
Lộ Hàn Xuyên nhìn sắc mặt của cô, liền biết cô mệt, làm việc liên tục nhiều ngày như vậy ai mà không mệt, còn luôn bận rộn đến chín giờ mười giờ tối.
Anh đưa tay lên định chạm vào trán Lâm Linh, nhưng cô lại lùi lại, "Mới giải phẫu xong, rửa tay rồi, nhưng chưa tắm, anh đừng chạm vào em."
Lộ Hàn Xuyên như không nghe thấy gì, tay vẫn đưa ra, anh cao lớn, cánh tay cũng dài, dù Lâm Linh né tránh cũng không tránh được.
"Trán em rất lạnh, về nhà ăn chút gì rồi ngủ sớm đi."
"Gần đây ăn Tết hơi nhiều dầu mỡ, ngày nào cũng cá thịt, chỉ muốn ăn nhẹ. Ông ngoại chưa về, em về nhà tắm rồi sang chỗ anh đi, anh nấu cháo trước, chúng ta ăn cùng nhau."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play