"Mình... Mình không sao." Trương Duy Á cố gắng nói.
Mẹ cô ấy ở bên cạnh, lòng cũng rất đau. Bà biết con gái bị dọa sợ như vậy, không phải một năm nửa năm là có thể bình phục được.
"Cảm ơn cậu vì bó hoa, mình rất thích." Trương Duy Á đưa tay ôm bó hoa cẩm chướng Lâm Linh mang đến, nhẹ nhàng vuốt ve cánh hoa, như muốn cảm nhận xem hoa có thật hay không.
Lâm Linh lặng lẽ quan sát biểu cảm của cô ấy, cảm giác có vẻ cô ấy bị ám ảnh, giống như nghi ngờ mọi thứ trước mắt không phải là thật.
Cô quay người lấy túi giấy từ tay Từ Diệc Dương, lấy xúc xích nướng và bánh tráng nướng bên trong, nói với Trương Duy Á: "Thực sự không có gì đâu, bây giờ cậu cứ nằm yên trong bệnh viện, mẹ cậu ở đây, các thầy cô và thầy giám thị cũng ở đây, mình cũng ở đây. Có thể ngày mai sẽ có bạn học đến thăm cậu nữa."
"Không tin cậu nhìn này, những thứ này mua ở con hẻm sau trường chúng ta, quen lắm phải không? Đây là xúc xích nướng một đồng năm cây, người bán xúc xích vẫn là anh chàng đẹp trai đó, mắt to hai mí, lông mi dài, chỉ là hơi đen thôi."
Trương Duy Á nghe xong, suýt nữa lại khóc, đánh giá về anh chàng bán xúc xích là do cô ấy nói với bạn bè hồi học cấp ba.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play