Lâm Linh cũng cảm thấy mình không cần phải ra ngoài, nên tiếp tục ngồi trong lều sưởi ấm.
Mười mấy phút sau, cô nghe thấy tiếng người đi lại bên ngoài, cô tháo khăn quàng cổ, vuốt lại mái tóc rối bời trước trán, theo tiếng động nhìn ra phía cửa lều.
Lộ Hàn Xuyên xuất hiện đúng lúc đó, anh cầm một túi nilon đựng mấy cái bánh bao nóng, tay kia là một hộp sữa đậu nành nóng hổi, đột nhiên đứng ở cửa lều.
Vì lưng đưa về phía ánh sáng, nên khuôn mặt anh ẩn trong bóng tối, một lúc lâu không nhìn rõ mặt anh. Nhưng Lâm Linh vẫn thấy anh đang cười.
Cô không nhịn được nói: "Lộ đội, là anh à, răng anh trắng quá, lúc nãy em không nhìn rõ mặt anh, chỉ nhìn thấy răng anh thôi."
Mặt Lộ Hàn Xuyên hơi đỏ, sau đó lại cười: "Xem ra em không sao, còn sức mà trêu đùa."
Nói rồi, anh cúi người đi vào, đưa bánh bao và sữa đậu nành cho Lâm Linh: "Ăn nóng đi, ăn xong rồi em đi xuống núi cùng tôi, tôi lái xe đưa em về nhà."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play