Bà cảm thấy chị gái của mình tích cực như vậy, là không muốn mất đi cuộc hôn nhân này đi? Nghe nói tiền sính lễ khá nhiều, số tiền này vào tay chị gái của bà, nhất định là không muốn bỏ ra.
Diêu Xuân Lan lại bị từ chối, cuối cùng cũng nổi giận. Bà ta cau mày nói với Lâm Khánh Đông: "Khánh Đông, hôm nay cậu cho tôi một câu trả lời rõ ràng đi, chuyện này cậu có muốn giúp hay không? Có phải các ngươi định từ bỏ họ hàng không?"
Lâm Khánh Đông hút hết nửa điếu thuốc, thở dài một hơi rồi mới nói: "Chị cả, không phải là muốn hay không muốn, mà là tôi không có khả năng. Chị có thể không biết, thời gian gần đây nhà máy của tôi xảy ra chuyện, bị thiệt hại rất nhiều tiền. Gần đây tôi còn muốn mua thêm một số thiết bị, khoản thiếu hụt vốn không nhỏ, tôi ước tính phải khoảng hai mươi vạn mới đủ."
"Gần đây, tôi chạy đôn chạy đáo, chỉ vì chuyện huy động vốn mà lo lắng, đã tìm rất nhiều người, nhưng vẫn chưa đủ, còn thiếu tám vạn nữa."
"Phía cảnh sát, tôi thực sự không có ai có thể giúp được. Tôi cũng chỉ là người bình thường thôi, làm chị chê cười rồi. Trước đây chị không phải thường xuyên nói với Ngọc Lan là hai đứa con nhà chị đều rất giỏi giang, chồng chị cũng làm cho chị yên tâm, có tiền đều cho chị, bây giờ chị chắc chắn giàu hơn nhà tôi nhiều rồi."
Diêu Xuân Lan định phản bác, đột nhiên nghe đến chuyện tiền, lập tức cảnh giác. Bà ta nheo mắt nhìn Lâm Khánh Đông, rồi nói: "Nhà tôi đâu có tốt như cậu nói? Cậu nghe ai nói vậy?"
Lâm Khánh Đông đáp: "Chị nói đấy! Mỗi lần chị gọi điện thoại cho Ngọc Lan đều nói như vậy, chị quên rồi à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT