Nhà anh ta là một dãy ba gian nhà lớn mái ngói, cửa sắt sơn màu đen, hai bên tay nắm cửa đều có treo vòng cửa.
Cửa lớn mở ra, La Chiêu đứng ở giữa sân nhìn quanh một lượt, nói: "Nhà của Trương Bưu trang trí đẹp hơn những nhà xung quanh, nhà bọn họ có điều kiện thế nào?"
Đàm đội nói: "Ba Trương Bưu là thợ xây, hai mươi tuổi đã đi xây nhà cho người ta. Cách đây bảy tám năm, ông ấy lại lập một đội thi công, nhận việc khắp huyện, mỗi năm kiếm được kha khá, là một trong những gia đình giàu có nhất ở Tam Đạo Câu."
Mọi người vừa nói vừa đi vào phòng khách, căn phòng này có mái vòm, ánh sáng trong phòng vốn rất tốt. Chỉ là bỏ hoang hai năm, sân vườn mọc đầy cỏ dại, trong nhà cũng phủ đầy bụi, góc tường còn có vài mạng nhện. Như vậy, căn nhà vốn có ánh sáng tốt cũng trở nên tối tăm, trông khá hoang vắng.
Quách Bình An và Lâm Linh đều đã xem hồ sơ khám nghiệm hiện trường và pháp y của vụ án này, bọn họ đã thuộc lòng vị trí của các nạn nhân trong hiện trường. Hai người bước vào phòng khách, ánh mắt đều đổ dồn về chiếc bàn bát tiên ở giữa phòng khách, quay mặt về hướng nam.
Trên mặt đất cạnh bàn bát tiên, có một vũng m.á.u lớn, trải qua hai năm biến đổi, vũng m.á.u đó đã thay đổi hình dạng, có sự tồn tại của vi sinh vật, nhiều dấu vết trong một thời gian nhất định đều khó giữ nguyên hình dạng ban đầu.
Đi vòng quanh các phòng, Quách Bình An vẫn lấy hồ sơ ra, nói: "Từ dấu vết m.á.u hiển thị trên hồ sơ, có thể thấy, vào đêm xảy ra vụ án, hung thủ đã được sự cho phép của gia đình Trương Bưu mới được vào."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT