[Thập Niên 80] Xem Mắt Nhầm, Tôi Đã Kết Hôn Với Sĩ Quan Mạnh Nhất

Chương 15


1 tháng

trướctiếp

Trong lòng trở nên ấm áp, Bạch Vân cười cười, nói: "Em đã no rồi, anh ăn xong thì chúng ta về sớm thôi."

"Được."

Sau bữa ăn, Lục Tư Đình đưa Bạch Vân về, nhìn cô bước lên tầng, cho đến khi thấy ánh đèn phòng trên tầng năm sáng lên, Lục Tư Đình mới lái xe trở về.

Thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ trong chớp mắt đã đến cuối tuần rồi.

Hôm đó bọn họ đã hẹn đi chụp ảnh cùng nhau từ trước, Bạch Vân thức dậy rất sớm, bắt đầu trang điểm.

Mặc dù đến tiệm chụp ảnh thì lại phải thay đồ, nhưng Bạch Vân vẫn chọn một bộ váy dài rất đẹp mắt.

Trang điểm nhẹ nhàng xong, Bạch Vân thoa son môi sau cùng, rồi còn duyên dáng xoay một vòng trước gương.

"Được rồi được rồi, biết con đẹp rồi, mau ra ăn cơm đi."

Thẩm Quyên gọi vọng vào, sau đó bắt đầu xới cơm.

"Mẹ yêu của con ơi, con gái mẹ đẹp thế này, chắc chắn là di truyền từ gen của mẹ rồi."

Bạch Vân bắt đầu nịnh nọt thổi phồng: "Con gái mẹ tuy đẹp nhưng lại không xuống bếp được, thật đáng tiếc quá, không giống mẹ, vừa đẹp lại vừa có thể xuống bếp nấu ăn, đúng là kiếp trước cha con đã cứu cả thế giới, kiếp này mới lấy được người tuyệt nhất như mẹ."

Thẩm Quyên được dỗ dành đến vui vẻ, cười mắng: "Chỉ có mỗi con là biết làm mẹ vui thôi, không mau ra ăn cơm đi à, không phải một chốc nữa các con còn phải đi chụp ảnh hả?"

"Dạ vâng."

Bạch Vân ăn một bữa sáng thật ngon lành, đang chải lại tóc thì nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài.

Cô vội chạy ra mở cửa, quả nhiên là Lục Tư Đình.

Hôm nay anh ăn mặc rất chỉnh tề, cả bộ quân phục màu xanh lục, đeo thắt lưng trên hông, càng làm tôn lên đôi chân dài.

Thấy Lục Tư Đình, Thẩm Quyên vội nói: "Tiểu Lục à, chưa ăn sáng phải không, mau vào ăn một chút đã rồi hẵng đi."

"Không cần đâu dì ạ, con đã ăn rồi."

Tuy Lục Tư Đình nói vậy, nhưng Thẩm Quyên vẫn cứ nhét thêm hai quả táo, xong xuôi rồi mới đẩy Bạch Vân ra cửa.

"Đi đi, ra ngoài chơi vui vẻ nhé."

Nói xong, Thẩm Quyên đóng sầm cửa lại.

Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, sau đó cùng nhau xuống lầu đi đến tiệm chụp ảnh.

Người chụp ảnh cho họ là một người đàn ông trung niên, nhìn có vẻ khoảng hơn ba mươi tuổi, anh ấy là nhiếp ảnh gia giỏi nhất của tiệm này, đã từng chụp cho rất nhiều người.

Biết họ là cặp vợ chồng mới cưới vừa đăng ký kết hôn, nhiếp ảnh gia không khỏi nảy ra ý muốn chụp thêm vài tấm ảnh thân mật hơn một chút cho họ.

"Nào, đến gần nhau xíu đi, vai hai người dựa sát vào nhau, cầm tay nhau, đúng rồi... Nhìn ống kính này."

"Hai người là vợ chồng mà, đừng ngại quá, cậu hãy ôm vợ mình đi, nhìn cô ấy nào."

"Cậu hãy nghĩ rằng, đây là người mà mình đã phải trải qua trăm đắng nghìn cay, vất vả lắm mới lấy về làm vợ được, cô ấy đẹp thế này, chẳng lẽ cậu không thích sao?"

Nhiếp ảnh gia đã chụp rất nhiều ảnh, biết rõ làm thế nào để chụp được tấm hình đẹp, hướng dẫn họ cũng rất ra dáng đàng hoàng.

Lúc mới bắt đầu, Bạch Vân và Lục Tư Đình còn có chút tiếc nuối.

Dù sao hai người cũng mới chỉ quen nhau chưa được bao lâu, hơn nữa mỗi người lại có công việc riêng, những ngày gần đây ở bên nhau không nhiều, bây giờ đứng cạnh nhau chụp ảnh, cũng không dám đứng quá gần.

Có điều, sau vài lần tiếp xúc cơ thể, Lục Tư Đình vẫn giữ nét mặt bình thường, chỉ có đôi tai là hơi ửng đỏ.

Dù Bạch Vân cảm thấy những động tác này cũng không có vấn đề gì, nhưng tiếp xúc thân mật với Lục Tư Đình như thế, cô vẫn không kiểm soát được nhịp tim của mình.

"Nào, hai người đứng gần nhau hơn đi, mắt nhìn thẳng vào nhau, trìu mến sâu đậm, hai người chính là đôi vợ chồng trời sinh..."

Theo lời nhiếp ảnh gia, Bạch Vân nhìn về phía Lục Tư Đình.

Đôi mắt trong veo chợt va vào sắc tối thăm thẳm, dường như bị một con thú dữ nhìn chòng chọc, khiến cô thấy hơi khó thở.

Từ từ, sắc tối u ám ấy dần rút đi, giữa lớp sương mù dường như xuất hiện thêm một người.

Đó là một cô gái rất xinh đẹp, môi hồng răng trắng, ánh mắt trong veo sạch sẽ, mặc dù chỉ trang điểm nhẹ nhàng, giờ đây cũng đã đủ để khiến cô trở thành người con gái đẹp nhất trong mắt anh.

Bạch Vân thấy rõ, người con gái đó chính là cô.

Hai người càng đứng gần nhau hơn, tim Bạch Vân càng đập nhanh hơn, gương mặt cũng dần nhuộm sắc ửng hồng.

Ống kính của nhiếp ảnh gia không ngừng lóe sáng, anh ấy thật sự muốn nói một câu, đúng là quá đẹp!

Khác với sự ngượng ngùng trúc trắc ban đầu, cặp vợ chồng son này càng chụp càng tự nhiên.

Vẻ ngoài của cả hai đều rất xuất sắc, nhìn qua đã thấy có tính thẩm mỹ hết sức cao, đứng cạnh nhau vừa vặn tạo nên một cảnh sắc đẹp nhất.

Chụp rất nhiều ảnh, nhưng nhanh nhất thì cũng phải đợi đến hai tuần sau mới có thể lấy ảnh in ra được.

Bạch Vân tính toán thời gian một chút, chờ tới khi lấy ảnh thì cũng gần đến ngày cưới, vừa khéo có thể trưng bày chúng trong tiệc cưới cho bạn bè người thân xem.

Sau khi chụp ảnh xong thì đã gần trưa rồi, vì hôm nay cả hai đều được nghỉ, cho nên không vội gì, họ đi ăn trước.

Ăn xong vẫn còn sớm, Lục Tư Đình không muốn bỏ lỡ dịp ở bên nhau, nhìn quanh một chút, nói: "Gần đây có rạp chiếu phim, hôm nay có hai bộ phim, anh nhớ buổi chiều sẽ có suất chiếu, chúng ta đi xem phim nhé?"

"Được."

Bạch Vân cũng muốn ở bên Lục Tư Đình thêm một lúc nữa, nên đồng ý ngay.

Đã tới đây lâu như vậy rồi mà Bạch Vân vẫn chưa có dịp xem phim ở thời đại này, vì thế cô cũng khá tò mò.

Hai người mua rất nhiều món ăn vặt nhỏ ở cửa hàng gần đó, rồi mới đi đến rạp chiếu phim.

Lúc này phim ảnh vẫn còn là thứ hiếm hoi, mà mua vé xem phim còn mất vài hào, đó là một khoản tiền mà nhiều gia đình cảm thấy quá đắt đỏ không mua nổi.

Vì vậy số suất chiếu của rạp phim cũng không nhiều.

Lục Tư Đình mua hai vé, thấy gần đến giờ chiếu, lập tức dẫn Bạch Vân vào trong.

Các rạp chiếu phim thời này chủ yếu là chiếu phim tình cảm.

Bởi vì khán giả đi xem phim phần lớn là người trẻ, người lớn tuổi không nỡ bỏ tiền ra, trẻ con nhỏ hơn thì không có nhiều tiền tiêu.

Mấy nam nữ trẻ đều đang ở độ tuổi xuân sắc, điều họ khao khát nhất chính là tình yêu.

Vì vậy phim tình cảm bán chạy đầu bảng, loại phim mà những cặp tình nhân hay vợ chồng mới cưới thích xem nhất cũng chính là phim tình cảm, cuối tuần vẫn thường hay kín chỗ.

Gần đến giờ chiếu, lúc này rạp phim gần như đã đầy ắp khán giả, Lục Tư Đình tìm được chỗ ngồi cho hai người, sau đó ngồi xuống cùng Bạch Vân.

Bộ phim nhanh chóng bắt đầu, khán phòng cũng yên ắng trở lại.

Bạch Vân nhìn trái ngó phải một chút, cảm thấy mọi thứ đều rất lạ lùng.

Bộ phim chỉ dài hơn một tiếng đồng hồ, mọi người xem say mê không rời mắt, Bạch Vân cũng vậy.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp