Mộc Tử Tự năm nay mới vừa thi đậu đại học A , khi còn bé từng sống tại thành phố A một thời gian, sau lại bởi vì cha mẹ thuyên chuyển công tác nên dời đi , lúc đó bé con Tử Tự mang theo trái tim thuỷ tinh đã vỡ thành từng mảnh từng mảnh rời khỏi nơi thương tâm này, hiện tại rốt cục mang theo quyết tâm tiêu diệt một kẻ trở về chốn cũ, không bạo cúc được tên kia thì  cậu không phải Mộc Tử Tự .

Học xong 4 tiết buổi sáng, Mộc Tử Tự cùng thanh mai trúc mã Quý Tuần từ lớp học đi ra, Quý Tuần một mặt tâm sự nặng nề làm cho cậu không khỏi mở miệng hỏi:

“Tuần tử làm sao vậy ?”

Quý Tuần mang mặt thỏ Tzuki* nhìn cậu:

IMG_4280

“Đừng dùng cái biểu lộ Nhĩ Khang* ấy để hỏi tao = =.”

IMG_4281.JPG

( mặt Nhĩ Khang đây _(:з” ∠)_ )

“… Được rồi, thế mày làm sao?”

Quý Tuần thở dài:

“Hôm qua tao không cẩn thận làm rách quần sịp của Bạch Liêm …”

Quần sịp! ! Ba đường sọc đen trượt từ trán xuống , khóe miệng Mộc Tử Tự giật giật , giời ạ lại là quần sịp, rốt cuộc ông đây có duyên với quần sịp tới mức nào chứ :

“Mày làm hỏng cái nào, cái hình hoa cúc à?”

“Tao khinh, mày còn có thể mất dạy hơn không hả.”

“= = cũng phải, có làm hỏng hoa cúc cũng là hỏng hoa cúc của mày.”

“…”
Quý Tuần đối với Mộc Tử Tự đã tuyệt vọng, hắn có thể đỉnh một tấm thanh tú ngoan ngoãn mặt mặt không hề cảm xúc nói ra bỉ ổi nhất nói, lúc này phải bình tĩnh:

“Tao chuẩn bị mua cái mới cho anh ấy, mà chưa mua qua quần sịp cho ảnh bao giờ,mày nói phải chọn kiểu gì đây”

Mộc Tử Tự rất nghiêm chỉnh trở lại nói:

“Chiều cao, hình thể, mông, vòng ba nè.”

“Moẹ, mày dám cợt nhả nữa xem, nghiêm túc vào.”

Nghiêm túc hả = = chúng ta có thể nghiêm túc một chút đừng ở giữa sân trường bàn về quần sịp không , Mộc Tử Tự phùn tào, suy nghĩ một chút nói:

“… Vậy thì to nhỏ dài ngắn đi, cái này mày hẳn rõ hơn tao mới phải.”

Trầm mặc một hồi, Quý Tuần phun cho Mộc Tử Tự hai chữ:

“F*ckkkk”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play