14, An ủi người là kỹ năng sống
“Ngươi nói chuyện hơi quá đáng!” Dù là Tiểu Ngốc tính cách ôn hòa nghe xong câu nói đó cũng nhịn không được bão nổi. 
Cự tuyệt phương thức có rất nhiều loại, trực tiếp cự tuyệt sẽ cho lòng người tạo thành đả kích mang tính hủy diệt. 
Cậu nghĩ cho dù Cao Chấn không muốn quyển sách kia, cũng không đáng dùng phương thức tối tàn nhẫn cự tuyệt ý tốt một người. Đổi lại một câu, nếu có người đối y như thế, na y không cảm thấy khổ sở sao?
Nhìn y một bộ thờ ơ, tâm Tiểu Ngốc thật lạnh thật lạnh, lập tức bỏ lại sách nhấc chân đuổi theo Tiểu Đệ, đi vài bước lại nghĩ không cam lòng, quay đầu lại rống to hơn: “Viên Viên để giúp ngươi mượn sách ở chỗ này canh giữ hết năm sáu ngày, nhưng ngươi cư nhiên như thế đối hắn? ! Lương tâm của ngươi thực sự là bị cẩu ăn!!”
Vừa dứt lời, trong thư viện nhất thời một mảnh lặng im. Dưới ánh nhìn soi mói của vô số ánh mắt, Cao Chấn vẫn là duy trì thái độ bình tĩnh thong dong, y cầm lấy quyển sách kia đi thủ thư, đi ngang qua bên người Tiểu Ngốc thì nhẹ giọng phun ra một câu, thanh âm nhỏ đến hầu như kẻ khác khó có thể nghe: “Thay ta cảm tạ hắn, thuận tiện gọi hắn đừng làm nhiều chuyện cho ta như vậy nữa.”
Tiểu Ngốc từ thư viện chạy ra, dọc theo đường về KTX tìm thật lâu mới thấy Tiểu Đệ ở sau một gốc cây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play