Màn trời rải rác những ánh sao lấp lánh.
“Anh nuôi em?” Cô phồng má, quay đầu đi, nhỏ giọng nói: “Em khó nuôi lắm đấy.”
Sau khi nói nhảm xong, mấy phút sau thiếu nữ lại nhẹ giọng nói: “Thật ra em khá dễ nuôi.”
Trần Tứ bị cô chọc cười, nhéo nhéo lòng bàn tay của cô: “Rốt cuộc là em khó nuôi hay dễ nuôi?”
“Dễ nuôi,” cô nói, “Cho em một chút tình thương là được.”
Anh cười: “Chỉ một chút thôi à?”
Tống Gia Mạt ngẩng đầu lên thơ thẩn nhìn về phía biển quảng cáo đằng xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT