Tống Gia Mạt nhìn nữ sinh trước mặt.
Mạc Cố, cái tên nghe quen quen, nhưng lại không nhớ rõ là đã từng nghe qua ở đâu.
Người cũng như tên, Mạc Cố có một khuôn mặt baby, mái tóc ngắn tròn tròn khiến người ta liên tưởng tới những cây nấm mọc sau mưa, không hề có cảm giác xa cách.
Cùng lúc đó, Trần Tứ đi tới cửa, cười giễu một tiếng: “Cái tật xấu thích đưa người lạ về nhà của bác vẫn không đổi chút nào.”
Trần Côn nhíu nhíu mày: “Cái gì mà người xa lạ, mấy năm trước hai đứa đã gặp nhau rồi, không nhớ hả?”
Anh trả lời rất tùy ý: “Quên rồi.”
“Thái độ của cháu kiểu gì…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play