Ngữ điệu tùy tiện nhắc qua.
Thế nhưng vẫn làm cho thân thể Từ Gia Khánh cứng đờ sau khi nghe thấy, mắt hắn ta đảo qua vẻ chột dạ. Hắn ta cấp tốc tháo sợi dây đỏ trên cổ tay xuống, vờ như không để ý thả tay vào túi quần, miệng lúng túng giải thích:
“Chút vật cỏn con vậy cũng bị cậu nhìn ra được, nhưng mà không phải những nữ sinh gà bông như cậu nghĩ đâu. Cái này là của em gái tôi, cậu thấy đó, mấy cô nhóc ở độ tuổi này thích mấy thể loại như vậy, nói gì mà vòng tay tự mình làm mới có ý nghĩa. Tôi cũng bởi vì nhường nó mới phải cố đeo ứng phó vài ngày…”
“Vậy sao, tình cảm anh em nhà cậu tốt thật đó. Vậy thôi tôi đi trước đây. Lần sau hẹn nhóc con nhà cậu ra làm quen đi, cùng nhau đi chơi 1 buổi.”
Phương Tử Dương cười cười, cũng không có truy hỏi, thật sự giống như hắn chỉ tùy tiện hỏi ra một câu vậy thôi.
Hắn xoay người, hai tay đút vào túi quần rời đi.
Chỉ là ở một góc Từ Gia Khánh không thấy được, biểu cảm của hắn phảng phất sự lạnh lùng sương giá, ánh mắt cũng không hề có độ ấm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play