Tôi theo bản năng nghĩ tới đống dịch trắng tanh tưởi trên giường cùng cánh tủ quần áo Thái Minh Trạch giữ chặt hôm mình đi dọn đồ ngày ly hôn.
Có lẽ lúc đó Mặc Nhiễm trốn ngay trong tủ quần áo.
Bạch Lẫm trầm giọng: "Mặc Nhiễm dùng nỗi sợ là đồ ăn, nhất là sợ cái chết, thế nên mẹ Thái thường cùng họ đến bệnh viện không phải vì bà ta sợ bệnh tình của mình mà là để tìm đồ ăn cho Mặc Nhiễm."
Thảo nào lúc đến bệnh viện, chỉ có mẹ Thái đi gặp bác sĩ, Thái Minh Trạch và Mặc Nhiễm không đi cùng.
Nếu hỏi đâu là nơi nhiều người sợ chết nhất thì chắc chắn là khoa ung bướu trong bệnh viện.
"Thế cô ta ra ngoài rốt cuộc để làm gì?" Nhớ lại hình ảnh Mặc Nhiễm ăn đám rắn trong người Thái Minh Trạch, tôi không khỏi rét run.
"Tôi cũng không biết, cô ta trước đây chỉ là một quả trứng rắn, tôi không tiếp xúc với cô ta." Bạch Lẫm bất lực, "Dù gì cô ta cũng được sinh ra từ nỗi sợ cái chết, có lẽ là muốn trường sinh bất tử. Rắn khác với con người, con người ngây ngô từ lúc được sinh ra cho đến lúc chết, còn rắn mỗi năm lột xác một lần đều như bước qua cửa ải sinh tử, nếu lột da thất bại thì nó chắc chắn sẽ chết. Rắn càng nhiều tuổi, số lần trải qua sinh tử càng nhiều, sẽ càng sợ cái chết. Những con rắn đã được mở linh trí không biết đã trải qua bao nhiêu lần lột da nhưng vẫn không thể thoát khỏi cái chết, chúng sao có thể cam lòng?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT